“Chủ tịch Lâm, đây đều là những thứ được đưa từ Thiên Ma Đạo đến! Một số vật tư bình thường đã được tôi giao cho Mã Hải xử lý, còn đây là những thứ khá quý hiếm, mời cậu xử lý!".
Từ Thiên hơi cúi người nói.
Lâm Chính gật đầu, nhìn những chiếc rương này.
Bề ngoài của mỗi chiếc rương đều không giống nhau, có cái đen sì như than, có cái lóng lánh ánh vàng, nhưng tất cả đều dính máu.
Quá nửa là bảo bối Thiên Ma Đạo cướp về khi tấn công các thế tộc khác.
Lâm Chính mở từng chiếc rương một. Phát hiện trong này không những có rất nhiều
nguyên đan dược, mà còn có các loại bí tịch võ học, hầm bà lằng đủ thứ, trong đó không thiếu cả cấm thuật.
Lâm Chính trước giờ vẫn luôn phản cảm với cấm thuật, tuy anh cũng từng dùng cấm thuật, nhưng cấm thuật anh dùng chỉ là một số pháp thuật gây tổn thương cho chính cơ thể anh. Còn hầu hết cấm thuật ở đây đều dùng tính mạng người khác để hiến tế, tội ác tày trời, trái với luân thường đạo lý.
Lâm Chính lật ra xem một lượt, bình thản nói: “Mang hết số rương này vào phòng tôi”.
“Vâng, thần y Lâm”.
'Từ Thiên gật đầu.
“Từ Chính đâu?”.
“Đã đưa đội của cậu ấy về rồi, Chủ tịch Lâm đừng lo, đám Từ Chính đều bình an vô sự”.
“Vậy thì tốt, bảo bọn họ không được dừng việc: nghiên cứu dự án, mọi kinh phí cứ báo với Mã Hải chỉ trả”. “Vâng...”
Lâm Chính gật đầu, rồi vác mấy chiếc rương về phòng mình nghiên cứu.
Bây giờ trong lòng anh chỉ có
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nguoi-chong-vo-dung-cua-nu-than-ban-chuan-moi-full/3814928/chuong-4151.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.