Thiên Ma Đạo chủ nhất thời trầm mặc.
Ông ta sững sờ nhìn Lâm Chính, miệng phun ra một ngụm máu, hơi thở nhanh chóng yếu đi.
Ông ta đã thua. Lại còn thua một cách thảm hại.
Ông ta chưa bao giờ nghĩ rằng đến cách này cũng không thể giết nổi Lâm Chính.
Ngọn ma hoả đáng sợ đó rõ ràng có thể đốt cháy mọi thứ trên thế gian, nhưng nó dường như không có tác dụng gì với Lâm Chính.
Tại sao lại như vậy? Thiên Ma Đạo chủ cảm thấy rất khó hiểu.
Nhưng đến lúc này, cũng chẳng còn thời gian hay cơ hội cho ông ta tìm hiểu chuyện này nữa.
Bịch!
Lâm Chính hơi dùng sức.
Nội tạng của ông ta bị đánh nát ngay lập tức. Mắt ông ta mờ đi.
"Mọi thứ có lẽ đến đây là kết thúc”.
Lâm Chính khàn giọng nói.
"Đúng vậy...kết thúc rồi”.
'Thiên Ma Đạo chủ cố hết sức hít một hơi, nhưng lại ho sặc sụa, trong miệng trào ra rất nhiều máu.
Ông ta phải mất một lúc mới ổn định được tình hình, nở nụ cười thê lương.
"Thật không ngờ, đường đường là Đạo chủ Thiên Ma Đạo mà lại chết ở trong tay một người phàm, thật đáng mỉa mai làm sao...ha ha ha..."
"Người phàm?”
Lâm Chính lắc đầu: "Tôi và ông không phải đều là người phàm sao?”
"Tôi là yêu ma, làm sao có thể như người phàm giống cậu?”
Thiên Ma Đạo chủ hừ lạnh một tiếng.
"Nếu như ông không giống tôi, tôi làm sao có thể giết được ông?"
Lâm Chính hỏi ngược lại.
Thiên Ma Đạo chủ sững lại, nhất thời không trả lời được.
"Gái gọi là ma chẳng qua là
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nguoi-chong-vo-dung-cua-nu-than-ban-chuan-moi-full/3814905/chuong-4128.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.