"Tiền bối?".
Ánh mắt Lâm Chính đanh lại, nhìn chăm chằm mấy. bóng dáng kia.
"Thần y Lâm!".
"Cậu Lâm, cậu không sao chứ?”".
Một đám cao thủ Dương Hoa vội vàng chạy tới nói.
Do sự tấn công của Lâm Chính, khiến đại quân của Thiên Ma Đạo bắt đầu tan tác, đạo chủ Thiên Ma Đạo tháo chạy lại càng khiến các ma nhân sĩ khí suy giảm, đến mức Dương Hoa và Đông Phương đảo chủ phản công mãnh liệt, cục diện liền xoay chuyển.
Đám Mạn Sát Hồng lập tức chạy tới chỉ viện.
"Tôi không sao, Mạn Sát Hồng, Thiên Ma Đạo còn cao thủ nào ngoài đạo chủ không?".
Lâm Chính bình thản nhìn đằng kia, lên tiếng hỏi.
"Bẩm Lâm đại nhân, phía trước là cấm địa của Thiên Ma Đạo! Cũng là nơi tám thủ vệ Ma Nhai đã bảo vệ cả nghìn năm!".
Mạn Sát Hồng cung kính đáp.
"Cấm địa Thiên Ma Đạo dùng để làm gì?", Lâm Chính bình thản hỏi.
"Nghe nói đạo chủ mỗi đời sau khi chết đầu được. chôn ở cấm địa, ngoài ra còn có một số đại ma sắp đến giới hạn cũng sẽ tự vào cấm địa chờ chết. Chắc hẳn mấy người này là những đại ma trước đó đã vào cấm địa để chờ chết, chỉ là chưa đến số, nên ra tay giúp đỡ đạo chủ Thiên Ma Đạo", Mạn Sát Hồng trầm giọng nói.
"Vậy sao? Xem ra cũng rất giống với ẩn ma".
Lâm Chính gật đầu, ánh mắt lạnh tanh: "Nếu đã là ma đầu thì cũng đáng chết, bình thường đám ma đầu này vì tu luyện mà hại không biết bao nhiêu người! Nghe đây, hôm nay tôi đến Thiên Ma Đạo không chỉ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nguoi-chong-vo-dung-cua-nu-than-ban-chuan-moi-full/3814902/chuong-4125.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.