Ma Nhai ngây người nhìn, đầu óc đã trống rỗng.
Cảnh tượng trước mắt còn thuyết phục hơn cả ngàn lời nói.
Thực lực giữa hai bên chênh lệch như vậy, cho dù nói người của Lâm Chính đang đơn phương tàn sát người của Thiên Ma Đạo cũng chẳng sai.
Ma Nhai không biết rằng các cao thủ của Đông Phương Thần Đảo vốn đã rất mạnh. Nhưng trước khi tấn công, họ còn được Lâm Chính tăng cường sức mạnh
bằng đan dược và châm bạc.
Hiện tại tu vi của mọi người đều tăng lên gấp bội, quét sạch một đám ma nhân bình thường thì có khó gì? Cơ thể Ma Nhai dần dần run lên.
Một lúc sau, ông ta đột nhiên phá lên cười.
"Ha ha ha ha ha...."
Tiếng cười nghe vô cùng bi thương và lạnh lão... Ma Nhai đã thức tỉnh.
Nhưng đã quá trễ rồi.
Ông ta không nói thêm gì nữa, cũng không khuất phục mà lui về phía sau hai bước, hai mắt đỏ hoe nhìn Lâm Chính.
Không có oán hận.
Thứ còn lại chỉ là một sự không cam tâm.
Sau đó, ông ta đột ngột giơ tay lên và móc vào trong lồng ngực mình.
Bụp!
Trái tim còn chưa kịp móc ra đã bị ông ta bóp cho nổ tung.
Phụt!
Ma Nhai lại lùi lại hai bước, miệng ông ta đã phun ra máu và thịt vụn. Lửa giận trong đôi mắt đỏ như máu của ông ta giờ cũng dần tiêu tán...
"Ma Nhai đại nhân!" Lạc Đàm Hoa vội vàng hét lên. Trên mặt Ma Nhai vẫn nở nụ cười.
Ông ta nhìn chằm chằm Lâm Chính, khàn giọng nói: “Để bảo vệ truyền thừa của Ma Đạo, tám anh em
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nguoi-chong-vo-dung-cua-nu-than-ban-chuan-moi-full/3814882/chuong-4105.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.