"An Huyền đại nhân!"
Lạc Đàm Hoa mở trừng mắt và hét lên một tiếng chói tai.
"Chết tiệ
Ma Nhai ở phía bên kia vô cùng tức giận, rút ra thanh ma đao. Ông ta tiến lên vài bước, chuẩn bị hành quyết con tin Dương Hoa ở một trong những chiếc lồng.
'Thấy vậy, Lâm Chính không do dự, lập tức dùng một tay chộp lấy An Huyền trước mặt.
"ÁỊt
An Huyền kinh hãi hét lên, vội vàng thét lớn: "Giúp tôi! Mau cứu tôi với! Giúp tôi! !"
"Lâm thần y! Anh muốn làm gì An Huyền?” Lạc Đàm Hoa vội vã gầm lên.
"Tất nhiên là giết anh ta rồi".
Lâm Chính bình thản nói.
"Anh....không phải nói muốn trao đổi con tin sao?" Lạc Đàm Hoa vừa lo lắng vừa giận dữ nói.
"Trao đổi con tin là có thể, nhưng tôi cảm thấy các người hình như không có thành ý. Tôi nói cho cô biết, hoặc là cô thả con tin trước, hoặc là khỏi thương lượng gì nữa. Nếu như cô dám làm hại hoặc giết chết những con tin này trước mặt tôi, tôi sẽ lập tức giết đám người An Huyền, phát động tấn công. Đến lúc đó, giữa tôi và cô đối sẽ không có khả năng đàm phán hòa bình. Tôi đối với các người chỉ có một thái độ duy nhất, các người chưa chết thì tôi tuyệt đối không dừng tay! Các người suy nghĩ cho kỹ vào!"
Lâm Chính lạnh lùng nói, trong giọng nói tràn đầy sát khí.
Lạc Đàm Hoa hơi thở run lên, khuôn mặt trở nên tái nhợt.
Ma Nhai ngược lại vẫn nhìn anh chằm chăm và gầm lên: "Lâm thần y, đừng có ở đây rung cây dọa khỉ!
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nguoi-chong-vo-dung-cua-nu-than-ban-chuan-moi-full/3814879/chuong-4102.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.