“Gái gì?”
Cổ Cương hít một hơi, ông ta kinh ngạc nhìn mấy người Khuyết Thu.
Lâm Chính cau mày.
"Khuyết đảo chủ! Long Quốc đang gặp khó khăn, là con dân của Long Quốc, lúc này tại sao lại không góp sức? Chẳng lẽ các người định ở trên đảo đến cuối đời sao?"
Cổ Cương đột ngột đứng dậy, hơi tức giận hỏi.
“Ông Cổ! Không phải chúng tôi không muốn giúp. sức, chỉ là chúng tôi đã quen nhàn rỗi, muốn chúng tôi ra chiến trường chém giết, e rằng tôi đồng ý, bọn họ cũng không chịu, chẳng lẽ ông muốn tôi kề dao vào cổ bọn họ ép họ phải ra tay sao?”
Khuyết Thu nhíu mày nói.
"Nhưng Đông Phương Lệnh ở đây! Tiền bối của các người từng hứa hẹn, chẳng lẽ các người định thất hứa sao?"
Sắc mặt Cổ Cương tức giận, nghiến răng nghiến lợi nói.
"Đó là lời hứa của các vị tiền bối, hiện giờ thế hệ trước không còn được mấy người, nếu ông Cổ không từ bỏ, tôi có thể thương lượng với bọn họ, để bọn họ trở về với ông, được không?" Khuyết Thu cười nói.
Bà thạt vô lý!"
Cổ Cương tức giận đến cực điểm, toàn thân run rẩy, nghiến răng nghiến lợi.
“Thôi vậy!”
Lâm Chính lắc đầu, đứng thẳng lên nói: "Cổ Cương, chúng ta trở về đi, người Thần Đảo nhát gan như vậy, sao phải cầu xin bọn họ chứ? Tôi nghĩ thực lực của bọn họ cũng chẳng ra sao? Ông bảo bọn họ đi đối phó với đám người của Thiên Ma Đạo thì chẳng phải là bảo bọn họ đi chịu chết sao? Vậy thôi!"
Nói xong, Lâm Chính muốn đưa Cổ Cương rời đi.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nguoi-chong-vo-dung-cua-nu-than-ban-chuan-moi-full/3814829/chuong-4052.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.