“Thần y Lâm là y võ tuyệt đỉnh, nhìn da nhìn xương là có thể biết được một người đã sống bao nhiêu tuổi. Tám thủ vệ cấm địa bị cậu chém chết hết bảy người, cậu không biết tuổi thật của họ sao? Chẳng lẽ thần y Lâm nghĩ tôi đang lừa gạt cậu?”.
Tử Long Thiên cười nói.
Lâm Chính nghe vậy lập tức làm ra vẻ suy tư. 'Tử Long Thiên cười híp mắt.
“Chuyện này tôi phải suy nghĩ thêm!”.
Hai phút sau, Lâm Chính ngẩng đầu lên, thản nhiên nói.
“Ha ha ha ha, không thành vấn đề! Chúng tôi có thể đợi cậu, nhưng hi vọng thần y Lâm đừng kéo dài quá lâu. Dù sao thời gian của chúng tôi không nhiều lắm, tính nhãn nại cũng không nhiều!”, Tử Long Thiên mỉm cười nói.
“Yên tâm, tôi sẽ nhanh chóng trả lời các ông, nhưng tôi hi vọng trong thời gian tôi suy nghĩ, người của tôi không được có chút thương tổn nào! Tôi muốn bọn họ phải được hoàn hảo nguyên vẹn, khỏe mạnh, không bị hành hạ, không phải chịu đau! Nếu không thì là Thiên Ma. Đạo các người không có thành ý!”, Lâm Chính bình tĩnh nói.
“Không thành vấn đề! Tôi có thể xin đạo chủ chữa trị cho bọn họ, bảo đảm ai cũng khỏe mạnh hoạt bát. Chỉ là... nếu thần y Lâm lâu không trả lời, hoặc là từ chối chúng tôi, thế thì bọn họ chỉ có thể trở thành tế phẩm tu luyện của Thiên Ma Đạo. Kết cục của họ sẽ thế nào tôi nghĩ thần y Lâm cũng đã nghe được chút ít từ kẻ phản bội Mạn Sát Hồng nhỉ?”.
Trong mắt Tử Long Thiên lóe lên tia sáng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nguoi-chong-vo-dung-cua-nu-than-ban-chuan-moi-full/3814822/chuong-4045.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.