Biến sao? Tất cả tưởng mình nghe nhầm. Dám nói những lời như thế với Thiên Hổ Xích Vệ Tổ chắc cũng chỉ có Lâm Chính.
Tổ trưởng Vương há mồm trợn mắt nhìn Lâm Chính. Bạch Họa Thủy tái mặt bước tới nói nhỏ: “Thần y Lâm, cậu điên rồi à? Tại sao lại làm mọi chuyện thành ra thế này?”
“Bạch minh chủ, bà sao lại tới đây?”, Lâm Chính chau mày nhìn bà ta.
“Hừ, tôi mà không ra thì Giang Thành đã mất luôn rồi”.
Bạch Họa Thủy trừng mắt: “Tóm lại là cậu đừng quản chuyện này nữa. Hai người đó để họ đưa đi đi. Lùi một bước biển rộng trời cao, cậu đối đầu với đại hội sẽ không có kết cục tốt đẹp được đâu”.
“Vậy thì tôi khiến bà phải thất vọng rồi”.
Ngọn lửa trong tay Lâm Chính vẫn bùng cháy. Anh nhìn chăm chăm Tàng Hổ: “Giang Thành là Giang Thành. Đại hội các người không cứu nổi Giang Thành thì cũng đừng bảo tôi quan tâm tới cái gì. Các người không đáp ứng được thứ mà tôi cần thì tại sao tôi lại phải tuân thủ theo quy tắc của các người”.
“Vậy thì đừng có nói nhiều nữa”.
Tàng Hổ hít một hơi thật sâu, nhìn tổ trưởng Vương: “Tổ trưởng Vương, mọi người tránh ra đi nếu không giết nhau thì mọi người sẽ bị thương đấy”.
“Tàng Hổ đại nhân”, tổ trưởng Vương chau mày, không biết phải làm thế nào. Rõ ràng Tàng hổ không muốn nhiều lời. Ông ta vung cây kiếm lên.
Rầm! Kiếm khí cực mạnh từ bốn phương tám hướng nổi lên chặn đám người tổ trưởng Vương ở bên ngoài. Tổ trưởng Vương khẽ tái mặt.
“Tàng Hổ đại
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nguoi-chong-vo-dung-cua-nu-than-ban-chuan-moi-full/3814810/chuong-4033.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.