“Hết thủ đoạn rồi sao?”.
Lâm Chính bình tĩnh nói.
“A
Thủ vệ cấm địa đó hoàn hồn lại, gào lên một tiếng, năm ngón hóa thành trảo, sử dụng ma khí dồi dào đánh
mạnh lên ngực Lâm Chính.
Nhưng một chưởng này đánh xuống không hề làm Lâm Chính bị thương.
Dường như đòn tấn công của thủ vệ cấm địa chỉ là trò trẻ con, không đủ nhét răng.
Thủ vệ cấm địa sửng sốt, sức lực một trảo này đủ để xé rách núi lớn, thế nhưng Lâm Chính lại hoàn toàn phớt lờ.
Sao ông ta dám tin? Thật ra ông ta không biết lúc này Lâm Chính đã có xương chí tôn, xác thịt mạnh đến mức nào.
Những kẻ từ Lục Địa Thần Tiên trở xuống hoàn toàn không thể tạo thành uy hiếp đối với anh!
Chỉ vài thủ vệ cấm địa nho nhỏ thì làm gì được anh? Lâm Chính đưa tay tóm lấy cánh tay của thủ vệ, chậm rãi ấn xuống, sau đó đỡ lấy Cung Hỉ Vân đã tỉnh dậy từ trong tay ông ta.
Cung Hỉ Vân rơi xuống đất, sợ hãi lùi lại, người còn hơi choáng váng.
Trong lòng cô ta vừa kinh ngạc vừa mừng rỡ, không biết Lâm Chính xuất hiện từ lúc nào.
Thủ vệ cấm địa kia run rẩy điên cuồng.
Ông ta cảm thấy mình không thể sử dụng được võ lực.
Người trước mắt đánh thế nào cũng không chết, thậm chí vì sự có mặt của anh mà ngay cả hai người phụ
nữ kia cũng không giết được.
Dù cho ông ta vốn là thủ vệ cấm địa vô cùng cao quý thì giờ phút này cũng có thể làm gì hơn?
“Khụ khụ, khụ khụ khụ....
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nguoi-chong-vo-dung-cua-nu-than-ban-chuan-moi-full/3814793/chuong-4016.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.