Cung Hỉ Vân bị bóp cổ tới mức hôn mê, cổ vặn vẹo và bầm tím khắp nơi.
Lâm Chính ném cánh tay của tên thủ vệ cấm địa, rồi cẩn thận để cô ta nằm xuống đất.
“Tiểu Nhu, em không sao chứ?” Lâm Chính nghiêng đầu hỏi. “Tôi... tôi không sao”.
Tô Nhu lau nước mắt nói.
Nhưng Lâm Chính lại nhìn thấy hai tay của Tô Nhu đã đỏ như máu.
Đây là vết thương lúc nãy bị mảnh thủy tỉnh cắt trúng.
Nhưng Lâm Chính lại không biết.
Ngay lập tức, hai mắt anh đỏ ngầu, một luồng sát khí cực kỳ tàn bạo tràn ngập trong không khí.
“Tiểu Nhu, em hãy chăm sóc cho Cung Hỉ Vân, chuyện ở đây cứ để anh giải quyết”.
Lâm Chính khàn giọng nói, sau đó từ từ quay người lại nhìn vào hai tên thủ vệ cấm địa.
'Tên thủ vệ cấm địa bị Lâm Chính chặt đứt tay ngay lập tức lùi về phía sau, lạnh lùng nhìn chăm chú vào anh.
“Thần y Lâm?”
Một tên thủ vệ cấm địa khác cũng đi tới.
Lâm Chính thờ ơ nhìn chằm chằm vào hai người bọn chúng, mặt không chút cảm xúc, nói: “Ai cho phép bọn mày giở thói ngang ngược ở Giang Thành?”
“Thiên Ma Đạo làm việc còn cần phải kiêng dè gì sao?”, tên thủ vệ đó bình tĩnh trả lời.
“Mày đã xuất hiện thì mọi việc lại càng dễ xử lý! Nếu vậy thì bọn tao sẽ dẫn mày đi, giao mày cho đạo chủ, sau này đỡ phải gặp phiền phức!”
'Tên thủ vệ bị cụt tay nhẹ giọng nói, sau đó cả người dịch chuyển.
Phù phù...
Ma khí trên người ông ta nhanh chóng tràn về phía
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nguoi-chong-vo-dung-cua-nu-than-ban-chuan-moi-full/3814791/chuong-4014.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.