Đấng Thiên Nhai giống như thần linh đứng giữa trời cao, rồng bạc bay múa, mỗi lần xoay tròn sẽ hất tung một loạt người.
Đám người Bách Độc lão nhân, Cổ Thiếu Hùng ngồi không yên, hét lên xông về phía Đãng Thiên Nhai.
Các kiểu tấn công hung ác tàn độc. Bọn họ đều dùng đòn mạnh nhất của mình.
Đối phó với cao thủ cấp bậc đó mà dám nương tay giấu chiêu thì chẳng khác nào chờ chết! Đối diện với đòn tấn công của bọn họ, Đãng Thiên Nhai lại không có vẻ gì hoảng loạn.
Bất kể là châm bạc hay là khí độc đều không có tác dụng gì đối với hắn.
Cứ mỗi cây châm bạc đánh tới, Đãng Thiên Nhai lại nhẹ nhàng đưa tay đỡ lấy, sau đó ném tất cả châm bạc ngược trở về.
Khí độc thì càng nực cười.
Dù khí độc của Bách Độc lão nhân đích thân phóng ra hoàn toàn che phủ Đãng Thiên Nhai, nhưng hắn vẫn không tổn hại gì, không hề bị khí độc ảnh hưởng.
Xem đến đó, mọi người đều suy sụp.
“Khoảng cách quá lớn! Chúng ta nhiều người như vậy cũng khó mà gây áp lực cho hắn, e là tiếp tục chiến đấu cũng khó mà thắng được!".
“Phải làm sao đây?”.
“Chuyện đến nước này chỉ đành từ bỏ Thiên Sinh Đao thôi".
Tứ Hải Thánh Nữ nghiến răng, nhìn Thiên Sinh Đao ở dưới đất, dù không cam tâm nhưng vẫn quyết định rời đi.
Nhưng bây giờ muốn đi thì có vẻ không dễ dàng thế nữa.
“Bây giờ muốn đi? E là muộn rồi!". Đãng Thiên Nhai cất tiếng.
Tứ Hải Thánh Nữ giật mình, lại thấy Đãng Thiên Nhai khế động ngón
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nguoi-chong-vo-dung-cua-nu-than-ban-chuan-moi-full/3814663/chuong-3886.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.