“Cậu chủ Thương”.
“Thiên tài Đãng, đừng làm cậu chủ Thương nhà tôi bị thương”.
Người thế gia Thần Cung đều chạy đến bao vây lấy Đãng Thiên Nhai, ai nấy cũng vô cùng lo lắng.
“Đều giải tán hết cho tôi”. Nguyên Huyền Tâm cực kỳ sợ hãi lập tức quát.
Mọi người sửng sốt, nhìn thấy là Nguyên Huyền Tâm thì hơi do dự.
“Đều tản ra hết đi”.
Gia chủ thế gia Thần Cung bước đến lạnh lùng nói.
Lúc này mọi người lùi lại.
“Thiên tài Đãng, xin hãy nể mặt thế gia Thần Cung bỏ qua cho con trai tôi, con trai tôi không biết nên vô lễ với cậu, mong cậu rộng lượng đừng trách”.
Gia chủ Thần Cung chắp tay lại nói.
Ông ta biết rõ năng lực của Đãng Thiên Nhai.
Người như thế này không phải là người thế gia Thần Cung có thể chống đối.
Chưa kể thực lực của bản thân Đãng Thiên Nhai đáng sợ thế nào, chỉ riêng thế lực phía sau hắn đã không phải là thế lực mà người thường có thể đối phó.
Đối mặt với người như vậy, thà chịu thiệt một chút, mất mặt một chút cũng không thể chọc vào.
'Thế nhưng Đãng Thiên Nhai dường như cũng xem thường gia chủ Thần Cung, mặt không cảm xúc nói: “Nể mặt thế gia Thần Cung ư? Hừ, thế gia Thần Cung là cái thá gì mà cũng dám đòi tôi giữ thể diện?”
Dứt lời, hắn dùng sức đạp Thần Cung Thương dưới đất, một chân giẫm lên đầu Thần Cung Thương.
“Khốn nạn!” “Giết!"
Mọi người không chịu được nữa, gào lên rồi xông đến.
“Dừng tay lại cho tôi”.
Nguyên Huyền Tâm gào lên, ngăn người thế gia Thần Cung
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nguoi-chong-vo-dung-cua-nu-than-ban-chuan-moi-full/3814657/chuong-3880.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.