"Dục Chấn Thiên?"
Lâm Chính nhíu mày, liếc mắt một cái nhìn hiện trường: "Xem ra ông và đám người Trùng Long Cốc thông đồng với nhaul"
"Này, đừng có nói bậy bạ, ai thông đồng chứ? Chỉ là hợp tác mà thôi”, Trùng Long cốc chủ cười nhẹ.
"Lâm Chính, không phải nhà họ Dục chúng tôi không cho cậu cơ hội, vốn tôi đã phái chú Hai tới giảng hòa với cậu, nhưng cậu lại hung hăng không chịu buông tha nhà họ Dục của tôi. Cho nên tôi mới không dừng tay, làm bất cứ điều gì cho đến khi lấy được mạng của cậu, đừng trách tôi”, Dục Chấn Thiên bình tĩnh nói.
"Vậy sao?"
Lâm Chính cau mày.
Rõ ràng Ái Nhiễm đã từ chối.
Nhưng anh không trách Ái Nhiễm, dù sao thì Ái Nhiễm cũng không đủ tư cách để thay anh tiếp nhận nhà họ Dục.
Trên thực tế, Lâm Chính không quá để tâm đến việc của nhà họ Dục.
Nhưng mọi thứ đã đến mức không thể cứu vãn.
"Tiểu tử, cậu không còn chỗ dung thân nữa rồi. Tất cả sức mạnh của nhà họ Dục và Trùng Long Cốc đã được tập trung ở đây! Cậu có lắp thêm cánh cũng khó mà thoát, nhưng nếu muốn sống sót, tôi có thể chừa cho cậu một con đường, điều đó tuỳ thuộc vào việc cậu có thức thời hay không", Trùng Long cốc chủ cười nói.
"Không phải ông muốn tôi giao ra Thiên Sinh Đao và 'Trùng Long Thích đấy chứ?" Lâm Chính hỏi.
"Thông minh!"
Trùng Long cốc chủ mỉm cười và nói: "Tôi và cậu thực ra không có nhiều ân oán, nhưng cậu đã lấy thần khí của Trùng Long Cốc và khiến tôi mất
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nguoi-chong-vo-dung-cua-nu-than-ban-chuan-moi-full/3814649/chuong-3872.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.