Cảm giác rung chuyển kéo dài bảy giây mới dừng lại.
Vùng đất Tu Di hỗn độn, mặt đất nứt ra từng tấc, cây cối ngã đổ, nước hồ cuồn cuộn, còn kết giới của sân đấu cũng vỡ nát, lung lay sắp đổ, chỉ còn vài sợi tơ khí treo ở phía trên.
Đội Thiên Tuần duy trì kết giới đều bị chấn động đến mức nôn ra máu, đâu còn thời gian duy trì màn chắn? Không lâu sau đám đông mới hoàn hồn lại, dù mọi người đều rất chật vật, nhưng hầu như tất cả mọi người đều nhìn về phía sân đấu ngay tức khắc.
Lúc này sân đấu cũng đổ nát, đây những vết nứt, khiến người ta nhìn vào cảm thấy kinh hãi.
'Thần Cung Thương đứng sừng sững trên sân đấu.
Lâm Chính đã nằm ở mép sân đấu, không động đậy, giống như đã chết.
“Hả?”.
Tông chủ Thanh Huyền Tông kinh ngạc, đệ tử phía sau trợn tròn mắt.
“Thần y Lâm!”.
Ái Nhiễm hét lên.
“Sao lại như vậy?”, Tê Thủy Tâm mặt trắng bệch, mắt mở to, gần như không dám tin vào mắt mình.
“Người này đánh không lại sao không đầu hàng? 'Thần Cung Thương đã mở Lục Môn, cậu ta lấy gì đấu?”.
“Lần này hay rồi, mạng cũng mất rồi!".
“Cứ hi vọng người này chữa khỏi bệnh cho cô chủ, bây giờ xem ra chỉ là hi vọng xa vời”.
“Tiếc cho cô chủ”. Người của Tê Phượng Sơn cũng than thở.
Người của các thế tộc sơn trang Vân Tiếu, Tường Vân Phái đều ngạc nhiên.
“Sao lại như vậy?”.
Nam Hạnh Nhi ngồi trên ghế, ngơ ngác nhìn cảnh tượng ấy, gào khóc: “Tôi thành quả phụ rồi, hu hu hu....
“Chuyện
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nguoi-chong-vo-dung-cua-nu-than-ban-chuan-moi-full/3814622/chuong-3845.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.