Ván cờ giữa y học và võ đạo, đánh nhau không chỉ là khí kình, sức mạnh và tốc độ.
Mà còn châm bạc, độc thuật và y đạo huyền diệu.
Một lúc sau, tia chớp giảm bớt, Lâm Chính và Thần Cung Thương tách ra.
'Thần Cung Thương lập tức giơ hai tay lên cao, khí hóa thành châm phóng ra mưa châm đầy trời.
Lâm Chính cũng động đậy ngón tay, búng ngón tay thành châm.
Châm khí hai bên tấn công lẫn nhau như ngàn binh vạn mã.
Rất nhiều tia lửa nổ tung trên bầu trời. Lại một trận giao chiến không phân trên dưới.
Hai người không chịu tách lìa, kéo dài khoảng hai ba phút mới tách ra.
“Không ngờ thực lực của anh lại mạnh hơn tôi nghĩ rất nhiều, xem ra là tôi nhìn lầm rồi”, Thần Cung Thương cười nói nhưng ánh mắt lại trở nên nghiêm trọng và lạnh lùng.
Đánh với một người ngoại vực đến giờ này mà vẫn không đè ép được đã là sự sỉ nhục với hắn rồi.
Không thể kéo dài thêm nữa.
Mặc dù không đi vào trận pháp nghịch chuyển nhưng nền tảng và bản lĩnh của anh vượt xa tưởng tượng.
Thần Cung Thương hít sâu một hơi, bỗng lấy mấy cây châm từ trong túi châm đeo trên thắt lưng.
Lâm Chính ngước mắt lên.
Mấy cây châm đó đỏ rực như thể được nhuộm máu. Vụt.
'Thần Cung Thương cầm chúng rồi đâm vào người.
Huyết châm đi vào cơ thể, Thần Cung Thương lập tức thở ra khói trắng.
“Sao thế? Anh cũng muốn học Giản Đào tăng thực lực lên sao?”, Lâm Chính nói.
“Tăng thực lực? Hơ hơ, thực lực của tôi cần gì phải t†ăng?”,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nguoi-chong-vo-dung-cua-nu-than-ban-chuan-moi-full/3814616/chuong-3839.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.