Thậm chí còn có nhiều tiếng cảm thán xung quanh. Độc Cô Vấn cau mày.
Thần Cung Thương vẫn đang suy nghĩ gì đó.
Đám đông người đứng xem sôi sùng sục, không ai có thể tin vào những gì họ thấy.
Đối mặt với phi châm phong tỏa đáng sợ như vậy của Độc Cô Hoài, làm sao Lâm Chính có thể lao ra ngoài? Đáng sợ.
Lâm Chính lao ra khỏi vòng xoáy phi châm, khắp người đầy vết bầm tím, khí lực toàn thân dường như cạn Anh lập tức ngồi xổm trên mặt đất, thở hổn hển như đã kiệt sức.
Độc Cô Hoài hoàn hồn, nghiến răng nghiến lợi lập tức lao về phía trước.
"A Hoài, đừng đánh nữa! Mau nhận thua đi!"
Độc Cô Vấn lập tức đứng dậy và hét lên.
“Anh à, em chưa thua đâu! Em vẫn có thể chiến đấu!
Độc Cô Hoài gầm gừ và tấn công Lâm Chính như vũ bão.
Lâm Chính lại đứng dậy né tránh, dáng người nhanh nhẹn, bước đi vững vàng.
Bất luận Độc Cô Hoài công kích như thế nào cũng không đụng được tới anh.
Độc Cô Hoài bắt đầu chột dạ, cảm thấy mình không còn sức lực mà đánh tiếp như vậy.
"Độc Cô Hoài, đây là thực lực của anh sao? Nếu như vậy, anh chưa chắc đã là đối thủ của tôi đâu”.
"Thật là thất vọng, tưởng người của thế gia bá đạo. phải thế nào kia chứ”.
"Tôi nghĩ Độc Cô Vấn anh trai anh năng lực cũng chẳng ra làm sao, nhìn chút tài mọn của anh là biết”.
Lâm Chính vừa nói vừa né tránh. Những lời này đã kích động Độc Cô Hoài.
Hai mắt hắn đỏ hoe, toàn thân càng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nguoi-chong-vo-dung-cua-nu-than-ban-chuan-moi-full/3814597/chuong-3820.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.