“A Xuyên!".
Người của Bạch Sơn Tông hét lên.
Nhưng Trịnh Xuyên đã không nghe được tiếng bọn họ nữa.
“Trận đấu kết thúc, lượt này người thắng là tuyển thủ Độc Cô Hoài. Xin mời Độc Cô Hoài đến trận pháp nghịch chuyển khôi phục khí lực, sau đó đợi tuyển thủ tiếp theo lên khiêu chiến”, ông lão nói.
Người của thế gia Độc Cô hoan hô.
Độc Cô Lạc Nhạn kích động nhảy cẵng lên.
Độc Cô Hoài mỉm cười, nhìn về phía anh trai mình.
Độc Cô Vấn khẽ gật đầu, cho hắn sự khẳng định.
“Anh, anh nhìn đi, em trai anh chưa bao giờ là kẻ vô dụng”.
Độc Cô Hoài cười, đi đến trận pháp nghịch chuyển, một lúc sau người như đổi mới đi ra.
“Xin hỏi, còn có tuyển thủ nào muốn lên võ đài khiêu chiến tuyển thủ Độc Cô Hoài hay không?”, ông lão nói.
Lần này không ai trả lời.
Có người cảm thấy bây giờ lên võ đài chiến đấu với một Độc Cô Hoài không còn ý nghĩa, thậm chí có thể sẽ để lộ át chủ bài của mình. Có người kiêng dè Độc Cô Vấn ở phía sau Độc Cô Hoài, sợ thắng được Độc Cô Hoài, Độc Cô Vấn sẽ lên võ đài trả thù.
Mỗi người đều có suy nghĩ khác nhau.
“Không ai lên ứng chiến sao? Nếu vậy, tôi sẽ đếm ngược mười giây, mười giây sau không ai ứng chiến thì Độc Cô Hoài sẽ là quán quân của cuộc thi lần này”, ông lão nói.
Nghe vậy, mọi người đều không kiên nhẫn được nữa.
Đúng lúc này, Độc Cô Hoài đột nhiên nhìn sang Lâm Chính.
“Ê! Anh còn ngây ra đó làm gì? Sao không lên đấu
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nguoi-chong-vo-dung-cua-nu-than-ban-chuan-moi-full/3814593/chuong-3816.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.