Sự cố chấp của Lâm Chính vượt ra khỏi sức tưởng tượng của mọi người.
Ngay cả khi trọng tài lên tiếng, Lâm Chính vẫn ở đó chữa trị cho Sở Thu.
Bất đắc dĩ, tông chủ Thanh Huyền Tông chỉ có thể lớn tiếng hét lên: "Trọng tài đại nhân thật ngại quá, tâm trạng của tuyển thủ Lâm Chính hơi thất thường, dẫu sao người này cũng là bạn thân của cậu ấy, có thể cho thêm chút thời gian không, suy cho cùng cuộc đấu ở võ đài số bốn vẫn chưa xong”.
"Không được, cuộc thi chính là cuộc thi, không thể vì bất kỳ lý do gì mà không tuân theo quy định, trong vòng mười giây, tuyển thủ Lâm Chính phải trở lại! Nếu không tôi sẽ bãi bỏ quyền thi đấu! 101 9I 8...”
Trọng tài bực bội nói, bắt đầu đếm ngược.
Mọi người kinh hãi.
"Thần y Lâm! Anh mau qua đó đi!", Ái Nhiễm vội vàng thúc giục.
"Cậu Lâm, không thể vì chúng tôi mà làm trì hoãn tiền đồ của cậu!"
"Nhanh đi thi đấu đi!" "Nếu vì vậy mà bị loại thì phải làm thế nào đây?”
Người của sơn trang cũng sốt sắng kêu lên.
Lúc này, một âm thanh truyền tới.
"Thật ra anh Lâm không đi cũng tốt, nếu đi e là lát nữa sẽ phải đối đầu với Duy Ngã Mệnh, như vậy, anh Lâm chẳng phải sẽ đối đầu với chiêu hiểm của Duy Ngã Mệnh sao?"
Mọi người liếc nhìn, là Tê Thủy Tâm đang ngồi trên xe lăn đi tới.
Nghe vậy, mọi người bừng tỉnh.
Đúng vậy, Lâm Chính vì cứu Sở Thu, khiêu khích Duy Ngã Mệnh, Duy Ngã Mệnh chắc chắn sẽ rất giận dữ, có suy
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nguoi-chong-vo-dung-cua-nu-than-ban-chuan-moi-full/3814556/chuong-3779.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.