Câu nói này của Lâm Chính khiến tất cả mọi người hoàn toàn im lặng.
Bọn họ kinh ngạc nhìn Lâm Chính đang ở võ đài bên cạnh, tất cả đều ngơ ngác, còn cho rằng mình đã nghe nhầm.
“Thằng kia, mấy lời vừa nãy là anh nói sao?”
Duy Ngã Mệnh không hề mất bình tĩnh mà cất tiếng hỏi, lạnh lùng nhìn chắm chằm Lâm Chính.
“tà tôi nói”.
“Vậy là anh đang sỉ nhục tôi đúng không?”, Duy Ngã Mệnh nhẹ nhàng hỏi.
“Tôi chỉ nói sự thật thôi”. "Sự thật ư?”
“Chẳng lẽ không đúng sao? Người này đã mất khả năng chiến đấu, không còn khả năng phản kháng lại anh, nhưng anh vẫn muốn giết anh ta, không phải là anh muốn diệt từ tai họa về sau sao?”, Lâm Chính nói.
“Diệt trừ tai họa hả?”
“Đương nhiên, tôi quen biết với Sở Thu từ trước, cũng đã từng đánh nhau với anh ta, thực lực của anh ta không chỉ ở trạng thái như bây giờ, tôi nghĩ chắc chắn vì một nguyên nhân gì đó mà anh ta đã không thể phát huy hoàn toàn sức mạnh của mình, nếu không thì anh ta muốn giết anh cũng dễ như trở bàn tay!”, Lâm Chính nói.
Những lời này được nói ra khiến cho những người của Vân Tiếu sơn trang ngơ ngác.
Đám người Thanh Huyền Tông, Ái Nhiễm và Tê Phượng Sơn đều trở nên bàng hoàng, không biết chuyện gì đang xảy ra.
Nhưng Duy Ngã Mệnh biết rõ ràng, hắn nhìn chằm chằm vào Lâm Chính, cười ha hả nói: “Thằng kia, anh cho rằng tôi không biết anh có ý đồ gì sao? Anh chỉ đang dùng thủ đoạn khích tướng để tôi không giết
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nguoi-chong-vo-dung-cua-nu-than-ban-chuan-moi-full/3814554/chuong-3777.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.