“Thiên tài?"
Lâm Chính cười nhạt một tiếng, trên mặt lộ ra một vẻ giễu cợt khó nắm bắt.
"Theo tôi, cái gọi là thiên tài chỉ là hư danh do người đời đặt cho, cuộc đời này còn quá nhiều thứ để theo đuổi, tại sao chúng ta phải cố bám víu vào một cái hư danh như vậy?"
"Gì vậy? Cậu đang dạy đời tôi sao?", Nhiêu Ưng khịt mũi hỏi.
"Đúng vậy". "Dạy đời tôi? Cậu đủ tầm sao?"
Nhiêu Ưng cười khinh khỉnh: “Hãy nhìn vào lòng bàn tay của cậu, cậu đã bị đầu độc bởi 7.400 loại chất độc. của tôi. Những chất này được tổ tiên của tôi ở Trùng Long Cốc dày công nghiên cứu. Bây giờ cậu hãy nhìn vào cánh tay, bụng, ngực, cổ của mình....đêu có hiện tượng lạ đúng không? Đừng quá lo lắng! Những chất độc này sẽ phát tác cùng nhau, và khi tất cả chúng phát tác, cậu sẽ chết ngay lập tức và không đau đớn! Vốn dĩ tôi muốn hành hạ cậu, nhưng nếu một con kiến như cậu mà tôi cũng dành quá nhiều thời gian thì không đáng, vì vậy tôi quyết định cho cậu một cái chết nhẹ nhàng".
"Vậy tôi phải cảm ơn sao?”
"Ha ha, không cần, cậu mau đưa cho tôi Thông Quan Châu, nếu không tôi sẽ tự mình đi lấy”, Nhiêu Ưng nheo mắt lại đáp.
Lâm Chính không trả lời, tiếp tục nhìn bàn tay của mình.
Quả nhiên, độc tố trong lòng bàn tay anh đã bắt đầu phát tác, lúc này trên bàn tay anh xuất hiện mấy đường màu đen giống như tơ nhện, những sợi tơ này đang dùng tốc độ mắt thường có thể thấy được lan dần về
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nguoi-chong-vo-dung-cua-nu-than-ban-chuan-moi-full/3814524/chuong-3747.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.