“Giao dịch?”
Sở Thu sửng sốt.
Thậm chí ngay cả Trương Kỳ cũng cảm thấy khó hiểu.
Tình hình này mà còn giao dịch gì nữa? Chẳng phải Lâm Chính nói muốn ra tay sao? Lễ nào đây là ra tay mà anh nói à? “Phải, chúng ta giao dịch, thế nào?”, Lâm Chính bình tĩnh hỏi.
“Nếu tôi không giao dịch với anh thì sao?”, Sở Thu nhíu mày.
“Bây giờ tôi sẽ đi, không động vào anh, anh cứ yên †âm, nhưng chắc chắn có rất nhiều người muốn động vào anh, tôi có thể muộn chút mới quay lại”, Lâm Chính nói.
Sao Sở Thu có thể không biết xung quanh đầy rẫy người đang chờ đục nước béo cò, cho dù gã đánh bại ba người này, trận chiến vẫn chưa kết thúc, bản thân gã cũng không còn bình an vô sự.
Thật ra Sở Thu cảm thấy khá xui xẻo.
Gã vừa vào mê cung đã nhìn thấy Thông Quan Châu.
Nói thật, lúc nhìn thấy Thông Quan Châu, gã từng cho rằng mình là người may mắn nhất nhưng sau khi cầm trên tay, gã mới nhận ra thứ này chính là củ khoai nóng bỏng tay, ai lấy được thì sẽ chết sớm.
Vốn tưởng rằng Thông Quan Châu có thể giấu ở trên người, sau đó mặt không đổi sắc rời khỏi mê cung, hoàn thành vòng thi thứ nhất, nhưng lại không ngờ cho dù che đậy bằng một lớp vải dày thì Thông Quan Châu vẫn phát sáng rực rỡ, ngay cả khi gã ngậm vào trong miệng, nó vẫn như thế.
Thế là người bắt gặp trên đường, cho dù là ai cũng đều bắt đầu ra tay đánh gã, từ lúc lấy được Thông Quan Châu, Sở
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nguoi-chong-vo-dung-cua-nu-than-ban-chuan-moi-full/3814517/chuong-3740.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.