“Nhóc chạy đi đâu vậy? Còn chê Tê Phượng Sơn chưa đủ mất mặt hay sao?”, thấy Tiểu Thanh đẩy xe của 'Tề Thủy Tâm quay về thì Tê Trọng Khôn tối mặt, hét lớn.
“Bố, con cảm thấy chuyện này nên nói với chú hai. Dù sao chú hai cũng từng tiếp xúc với người họ Lâm đó, anh ta là người thế nào chắc là chú hai nắm rỡ”, Tê Thủy Tâm mỉm cười.
“Sao thế? Đến con cũng nghiêng về phía tên nhóc tới †ừ ngoại vực đó à? Rốt cuộc cậu ta có pháp thuật gì mà tới con cũng bị ảnh hưởng thế?”, Tê Trọng Khôn vuốt râu, trừng mắt.
Ông ta hiểu con gái mình. Mặc dù bị liệt, không thể cử động nhưng đó là đứa thông minh, ưu tú nhất. Người thường không thể nào qua mắt được con bé.
“Bố, không phải như vậy mà thực sự là anh ta có tài năng hết sức phi phàm. Con có ý kiến là Tê Phượng Sơn nên giữ thái độ tốt với anh ta một chút, có khi đó là chuyện tốt cho chúng ta”,Tê Thủy Tâm lên tiếng.
“Con...hừ. Bố không nói nhiều với con nữa”, Tê Trọng Khôn hất ống tay, mặc kệ con gái, ông ta quay người rời đi.
'Tề Thủy Tâm thở dài: “Xem ra lòng tự tôn của người vực Diệt Vong vẫn lớn lắm, không hạ mình được. Vậy thì sao có thể tiến bộ được?”
Chuyện của ông hai Tề khiến người của Thanh Huyền Tông thở phào. Ít nhất thì tạm thời không có ai gây rắc rối cho họ nữa. Thế nhưng nhiều khi rắc rối lại cứ tìm tới họ.
Khi đám người Thanh Huyền Tông đang dưỡng thần nghỉ ngơi thì
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nguoi-chong-vo-dung-cua-nu-than-ban-chuan-moi-full/3814496/chuong-3719.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.