"Ông hai Tê, cảm ơn ông đã giải vây cho chúng tôi, nhưng tôi không muốn nhắc tới chuyện lúc trước nữa. Tôi cũng nói rồi, tôi sẽ không ra tay cứu cô Thủy Tâm. Cho dù tôi tha thứ cho ông thì cũng sẽ không ra tay giúp đỡ. Lâm Chính tôi không phải là người thích nhai lại".
Lâm Chính bình thản nói, sau đó trở nên im lặng.
Ông hai Tề biết lần này Lâm Chính nổi giận thực sự, mặt dày cầu xin đối phương tha thứ chắc chắn không có tác dụng.
Nghĩ đi nghĩ lại, ông ta quyết định lấy lui làm tiến.
Ông ta bảo thủ hạ lấy Tiêu Dao Thần Tán, rồi lại lấy mấy chiếc hộp được gói rất tinh xảo, dâng lên bằng hai tay: "Cậu Lâm, nếu đã vậy thì Tê Minh không xin cậu cứu chữa cho Thủy Tâm nữa, nhưng tôi cũng nên bù đắp cho. lời hứa trước đó. Đây là Tiêu Dao Thần Tán và một chút tấm lòng của tôi, mong cậu đừng từ chối".
Lâm Chính nghe thấy thế, trong lòng hơi dao động. Tiêu Dao Thần Tán này là đồ tốt.
Đối với người say mê y thuật như Lâm Chính thì anh rất khó từ chối loại thần dược này.
Ái Nhiễm ở bên cạnh thấy thế cũng vội nói: "Thần y Lâm, tôi biết chắc chắn anh vẫn đang tức giận vì chuyện lúc trước, nhưng Tiêu Dao Thần Tán này là thứ anh nên được nhận, anh cứ cầm lấy đi".
"Đúng đúng đúng, cậu Lâm, thứ này vốn là của cậu, tôi chỉ trả nó cho chính chủ thôi", ông hai Tê thấy thế, vội tươi cười phụ họa.
Lâm Chính nghe thấy vậy, bất đắc dĩ thở
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nguoi-chong-vo-dung-cua-nu-than-ban-chuan-moi-full/3814493/chuong-3716.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.