Anh vừa dứt lời, những người nhà họ Dục đang có mặt đều sửng sốt.
Ra tay xong rồi? Là sao?
Lâm Chính loáng một cái đã ra tay xong rồi? “Thằng nhãi này đang nói vớ vẩn cái gì vậy?”. “Cậu ta đang đùa giỡn chúng ta sao?”.
“Đây mà cũng tính là ra tay? Chắc cậu ta bỏ cuộc rồi".
Người nhà họ Dục vô cùng kinh ngạc, bàn tán xôn Xao.
Dục Chấn Thiên nhíu chặt mày, sắc mặt vô cùng khó. coi.
Ông hai nhà họ Dục ngồi ở bên cạnh tùy ý liếc mắt nhìn Giản Đào, bỗng dưng phát hiện ra sự bất thường, lập tức nhìn anh ta chằm chảm, vẻ mặt cứng đờ.
“Hừ! Anh khinh thường tôi sao? Đây cũng được coi là ra tay? Tôi cho anh cơ hội mà anh không biết trân trọng, mong là lát nữa anh đừng hối hận!”, Giản Đào khinh bỉ nói.
“Hối hận? Chắc là không đâu, bởi vì cuộc thi của chúng ta đã kết thúc rồi”, Lâm Chính lắc đầu đáp.
“Kết thúc?”, ánh mắt Giản Đào bùng cháy lửa giận: “Khốn kiếp, anh đang đùa giỡn với tôi sao?”.
“Thần y Lâm, anh nói vậy là sao?”, Ái Nhiễm ở bên cạnh cũng chưa phát hiện ra manh mối ngay, ngoảnh sang hỏi.
“Xem ra người bạn này của con chẳng đáng tin chút nào”, Dục Chấn Thiên lắc đầu, nói với vẻ thất vọng.
Ái Nhiễm không nói gì, chỉ cúi đầu cụp mắt, có chút buồn bã.
Nhưng đúng lúc này, ông hai nhà họ Dục ở bên cạnh giơ tay lên, giọng nói có chút run rẩy chỉ vào Giản Đào: “Anh... anh cả... kia... kia..."
Dục Chấn Thiên đanh mắt hỏi: “Chú hai, chú làm gì
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nguoi-chong-vo-dung-cua-nu-than-ban-chuan-moi-full/3814443/chuong-3666.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.