Lời nói của Ái Nhiễm khiến tất cả các thành viên nhà họ Dục không khỏi kinh ngạc.
Dục Chấn Thiên nổi trận lôi đình, nhưng đã bị chú Năm bên cạnh khuyên ngăn.
“Anh à, đừng vội tức giận, để em nói vài câu đã”, chú Năm nói.
"Chú muốn nói cái gì?" Dục Chấn Thiên tức giận nói.
"Gòn có thể nói cái gì nữa đây? Đương nhiên là nói đến vị khách mà nha đầu nhà ta đưa về, người kia hiện tại đang đợi ở đại sảnh”, chú Năm cười nói.
"Ô? Người đó đang ở đại sảnh sao?" Dục Chấn Thiên nhíu mày, đột nhiên nghĩ tới cái gì, hỏi: "Chẳng lẽ nó nói mang theo khách quý tới gặp chúng ta, vị khách quý này là ám chỉ người kia sao?"
"Đúng rồi, là cậu nhóc đó!" "Cậu nhóc?"
"À, em đã gặp cậu ta. Cậu ta khoảng hơn hai mươi tuổi. Nhìn cậu ta rất yếu, có lẽ trói gà không chặt, lại còn lạ mặt. Trên người cậu ta không có nhiều mùi thảo mộc, khí công cũng không mạnh. Nói thật, y thuật của cậu ta đến đâu là việc em hết sức tò mò! Em không tin cậu ta có thể là một thần y”, chú Năm cười nói.
“Cậu ta là thánh thủ sao?” Dục Chấn Thiên nhìn chằm chằm Ái Nhiễm hỏi.
Ái Nhiễm lắc đầu.
"Vậy cậu ta là đệ tử của danh sư nào?" Dục Chấn Thiên lại hỏi.
"Con không biết. ¡ Nhiễm lại lắc đầu.
"Vậy cậu ta từ đâu tới? Con không biết thầy của cậu ta là ai, vậy hẳn là phải biết lai lịch của cậu ta đúng không? Cậu ta đến từ môn phái nào? Gia tộc nào? Hoặc là
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nguoi-chong-vo-dung-cua-nu-than-ban-chuan-moi-full/3814438/chuong-3661.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.