Nhìn đến đó, Lâm Chính đã hiểu Vũ Thành Mị không lừa mình.
E là vực Diệt Vong nguy hiểm hơn anh nghĩ gấp vạn lần.
Có lẽ lúc trước Vũ Thành Mị không nhắc tới vị trí của 'Thiên Thần Điện cũng là vì lo Lâm Chính sẽ đưa ra yêu cầu đến vực Diệt Vong.
Lâm Chính thở ra một hơi, thu hồi khí kình, phóng một cây châm bạc về phía cổ Vũ Thành MỊ.
Châm bạc như sao băng đâm thẳng vào cổ cô ta, Vũ Thành Mị lập tức ngã ra đất, hôn mê bất tỉnh.
“Tìm người chăm sóc cô ta, ổn định tâm lý cô ta, đừng để cô ta tự sát nữa”.
Lâm Chính nói, sau đó quay người đi về phía đại sảnh.
Mạn Sát Hồng lặng lẽ liếc về phía anh, không lên tiếng.
Bạch Họa Thủy vẫn đang xem sách, dù không nhấc mí mắt lên, nhưng dường như đã biết tất cả.
“Thần y Lâm, người phụ nữ đó phản ứng kịch liệt như vậy có lẽ không phải nói dối, tôi thấy cậu đừng nên đi thì hơn”, Bạch Họa Thủy vừa lật sách vừa nói.
*Ồ? Bạch minh chủ cũng biết vực Diệt Vong sao?”, Lâm Chính nhìn bà ta, hỏi.
Sâu trong đáy mắt của Bạch Họa Thủy lóe lên tia sáng kỳ dị, hờ hững lắc đầu: “Tôi không biết”.
Lâm Chính cười khẽ: “Bạch minh chủ, bà nói dối dở thật, bà biết không?”.
Thấy không giấu được nữa, Bạch Họa Thủy dứt khoát khép sách lại, quay đầu nhìn anh nói: “Thần y Lâm, tôi có biết một vài chuyện liên quan đến vực Diệt Vong. Dù sao tôi cũng là người của đại hội, trước nay tin tức của đại hội đều
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nguoi-chong-vo-dung-cua-nu-than-ban-chuan-moi-full/3814392/chuong-3615.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.