Thấy dáng vẻ bình tĩnh tự tin của Lâm Chính, vẻ mặt của hai người đều trở nên nghiêm trọng.
Không ai biết trong lòng Lâm Chính nghĩ gì, lại càng không rõ thủ đoạn của anh.
"Mẹ kiếp, rõ ràng là thằng oắt này đang hư trương thanh thế! Tử Long Thiên! Không cần phải sợ, cứ phát động Tịnh Thế Bạch Liên đi, cho hắn biết tay!", người mặc áo choàng cắn răng, đôi mắt dưới chiếc mũ trùm đầu tràn ngập tức giận.
"Nếu những gì thần y Lâm nói là thật, cậu ta không sợ Tịnh Thế Bạch Liên, thì hành động này của chúng ta chính là tự sát!", Tử Long Thiên đanh giọng đáp.
"Vậy ý ông là gì? Định làm con rùa rụt đầu không ra tay sao? Đường đường là Đại Ma Quân của Thiên Ma Đạo mà lại hèn nhát như vậy, đúng là nực cười! Nếu ông không dám thì đưa Tịnh Thế Bạch Liên cho tôi! Để tôi phát động!".
Người mặc áo choàng nghiến răng quát, giằng lấy Tịnh Thế Bạch Liên, rót khí vào bên trong.
Tịnh Thế Bạch Liên lập tức tỏa ra ánh sáng nóng rực.
Nhiệt độ xung quanh lập tức tăng vọt. "Cái gì?".
"Chết... chết rồi! Tịnh Thế Bạch Liên sắp bị phát động rồi!".
"Mau chạy thôi!". Mọi người xung quanh biến sắc, vội vàng bỏ chạy. 'Tử Long Thiên nín thở, lập tức quát: "Dừng tay!".
"Tử Long Thiên! Nếu ông sợ thì cứ nấp đẳng sau tôi đi, tôi không sợ, hừ! Một thằng ngu ngốc ở Giang Thành mà cũng muốn bắt tôi phải cúi đầu sao? Hôm nay tôi sẽ dùng Tịnh Thế Bạch Liên này để hủy diệt Giang Thành! Các ông không làm được thì để
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nguoi-chong-vo-dung-cua-nu-than-ban-chuan-moi-full/3814379/chuong-3602.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.