Bầu không khí trở nên vô cùng kỳ quái.
Không khí xung quanh như đông cứng lại.
'Tất cả mọi người đều trợn tròn mắt nhìn Lâm Chính, há hốc miệng, một lúc lâu không thốt nên lời.
Cũng không biết đã qua bao lâu, Tử Long Thiên mới hoàn hồn lại, khàn giọng nói: "Thần y Lâm, ý cậu là sao? Cậu muốn... khai chiến ở đây?".
"Ông mau kiểm tra Tịnh Thế Bạch Liên này đi! Chắc chắn chúng ta lại bị hắn lừa rồi!, người mặc áo choàng cũng hoàn hồn lại, ngoái đầu gầm lên.
"Không cần kiểm tra đâu, Tịnh Thế Bạch Liên là hoàn chỉnh, các ông chỉ cần vận khí là có thể phát động", Lâm Chính nói.
Tử Long Thiên đang định cầm lên kiểm tra lại liền nhíu mày: "Đã vậy mà cậu còn dám nói thế? Cậu không sợ... tôi phá hủy Giang Thành sao?".
"Sợ chứ! Nhưng... ông không làm được đâu", Lâm Chính bình thản đáp.
"Xem ra thần y Lâm đang nghỉ ngờ thực lực của chúng ta!".
'Tử Long Thiên lạnh lùng hừ một tiếng, ánh mắt đầy vẻ điên cuồng: "Nếu đã vậy thì Tử Long Thiên tôi cũng. chẳng tiếc gì cái mạng này nữa. Có nhiều người chết cùng như vậy, sao tôi phải sợ chứ?".
Dứt lời, Tịnh Thế Bạch Liên trong tay Tử Long Thiên liền tỏa ra tia sáng chói lòa, vân sóng như sóng nhiệt nóng rực lan ra xung quanh.
Nhiều người giật thót trong lòng, bất giác lùi lại.
"Thần y Lâm!".
Thần Hỏa Tôn Giả cũng cuống lên, lập tức quát khẽ, ra hiệu cho anh đừng kích động.
Nhưng... Lâm Chính vẫn đứng bất động, vẻ mặt lại càng không có chút gì là sợ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nguoi-chong-vo-dung-cua-nu-than-ban-chuan-moi-full/3814377/chuong-3600.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.