Nghe được lời đó, người xung quanh đều kinh ngạc.
Lâm Chính cũng sửng sốt, sau đó lắc đầu, vẻ mặt lạnh nhạt: “Vũ Thành Mị, cô đừng nói bậy, tôi tận mắt nhìn thấy thi thể của thiên kiêu hạng nhất, hắn đã không còn hơi thở sinh mệnh nữa, sao lại chưa chết? Cô nghĩ tôi dễ lừa lắm à?”.
“Anh đã giết chủ thượng?”, người phụ nữ áo đỏ nghiến răng hỏi.
“Mặc dù thiên kiêu hạng nhất không phải tự tay tôi giết chết, nhưng hắn đã bị tôi đồn đến đường cùng. Hắn không còn lựa chọn nào khác phải tự nổ, muốn chết chung với tôi, nhưng tự nổ không thể giết chết tôi, ngược lại khiến hắn tiêu đời. Tôi tận mắt chứng kiến, chẳng lẽ còn giả được sao? Ngược lại cô không có mặt ở đó, cô có thể nhìn thấy được gì?”, Lâm Chính nhíu mày hỏi.
“Tôi đúng là không có ở đó, thật ra khi hai người giao chiến, tôi đã tỉnh lại rồi. Tôi đốc hết sức lực vội vàng chạy khỏi Thánh Sơn, dù gì tiếp tục ở lại Thánh Sơn cũng sẽ bị trận chiến long trời lở đất của hai người ảnh hưởng, khó mà bảo toàn tính mạng. Cho nên khi hai người kết thúc chiến đấu, tôi đã đi xa khỏi Thánh Sơn mấy chục dặm, mọi sự chém giết trên núi tôi đều không nhìn thấy, cũng không biết xảy ra chuyện gì, tôi thậm chí không biết chủ thượng đã bị anh dồn ép buộc phải tự nổ”, người phụ nữ áo đỏ nói.
“Nếu vậy sao cô còn dám nói thiên kiêu hạng nhất chưa chết?”, Lâm Chính hỏi.
“Lý do rất đơn giản!".
Người phụ nữ áo đỏ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nguoi-chong-vo-dung-cua-nu-than-ban-chuan-moi-full/3814360/chuong-3583.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.