Nhìn thấy Thánh Sơn đã dừng rung chuyển, mọi người đều thở phào nhẹ nhõm.
“Kết thúc rồi sao?”.
“Gó lẽ... là kết thúc rồi
“Lúc nãy đúng là giống như tận thế, thật đáng sợ....
“Phải, chỉ không biết rốt cuộc tướng Lâm đã thắng hay là thiên kiêu hạng nhất đã thắng...”.
Mọi người mở to mắt, nhìn hang động phía bên đó.
Cả Thánh Sơn đã hoàn toàn biến mất, một hang động khổng lồ đập vào mắt mọi người. Bên cạnh hang động còn xuất hiện nhiều vết nứt, mỗi một vết nứt to giống như khe núi, nhìn mà kinh hãi.
“Thế nào rồi?”.
Vạn Kình Tùng hoàn hồn lại, được người khác dìu đứng dậy, vội vàng hỏi.
“Tướng Vạn, xem tình hình thì hình như cuộc chiến bên đó đã kết thúc!”.
Phó tướng bên cạnh vội vàng trả lời. “Kết thúc rồi?”.
Vạn Kình Tùng sửng sốt, hô lên: “Nhanh! Tất cả tới đó cho tôi, tiếp ứng cho tướng Lâm!”.
Phó tướng ngạc nhiên, lập tức hiểu ý của Vạn Kình Tùng.
Mặc kệ Lâm Chính có thắng hay không, việc cần làm lúc này là tiếp ứng. Thắng tất nhiên là tốt nhất, nếu không thắng thì phải bảo đảm sự an toàn của Lâm Chính, không thể để anh bị thiên kiêu hạng nhất giết chết!
Phó tướng hiểu ý, dẫn theo chiến sĩ tinh nhuệ nhất chạy về phía đó.
Mọi người nối tiếp nhau, giống như nước lũ tràn về phía hang động khổng lồ, hầu như không ai dám do dự.
Nhưng đợi đến khi mọi người chạy vào hang động, đập vào mắt bọn họ là một bóng người tịch mịch.
Không phải ai khác mà chính là Lâm Chính! “Tướng Lâm!".
'Vạn Kình Tùng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nguoi-chong-vo-dung-cua-nu-than-ban-chuan-moi-full/3814358/chuong-3581.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.