“Chẳng lẽ tướng Trần phải hi sinh vô ích như vậy sao? Chẳng lẽ các chiến sĩ phải đổ máu một cách vô nghĩa?", Chung Chấn phãn nộ gào lên.
“Tướng Chung, ông phải biết rằng thiên kiêu hạng nhất đã phi thăng thành công, cấp trên chắc chắn sẽ có ý định chiêu mộ người này, dù gì cậu ta cũng là người Long Quốc, huống hồ... nếu chúng ta chiến đấu thì có thể thắng được sao? Đã có nhiều người đổ máu vô ích như vậy, chẳng lẽ ông còn muốn những người còn lại phải đổ máu vô ích?”, Vạn Kình Tùng nói.
Chung Chấn kinh hãi, sau đó phẫn nộ hét lên, vung năm đấm đánh nát tảng đá ở gần đó. Ầm! Tảng đá nứt ra.
Chung Chấn thở hổn hển, trong mắt tràn ngập vẻ không cam tâm.
Vạn Kình Tùng không lên tiếng. Đúng lúc này, một giọng nói trầm thấp vang lên.
“Tướng Vạn, chúng ta tuyệt đối không thể thỏa hiệp!”.
Nghe thấy lời nói đó, Vạn Kình Tùng run lên, quay đầu nhìn về phía người nói.
Đó là một chiến sĩ.
Anh ta đột nhiên ngẩng đầu lên nhìn Vạn Kình Tùng, bộ dạng coi thường cái chết: “Tướng Vạn, nếu hôm nay thỏa hiệp thì không chỉ là chúng ta thỏa hiệp, mà là toàn bộ Long Quốc thỏa hiệp. Chúng tôi là đấng nam nhỉ tràn đầy nhiệt huyết, sợ gì chiến đầu? Dù có phải chết cũng phải cho hản biết chúng tôi không phải hạng người tham sống sợ chết!”.
Nghe vậy, những chiến sĩ khác cũng bày tỏ quyết tâm.
“Tướng Vạn, chúng tôi thà chiến đấu đến chết cũng không thỏa hiệp!”.
“Chiến sĩ Long Quốc chúng ta có ai sợ chết
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nguoi-chong-vo-dung-cua-nu-than-ban-chuan-moi-full/3814322/chuong-3545.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.