Thiên kiêu hạng nhất tiêu diệt mười mấy cường giả của Thánh Sơn một cách dễ dàng. Những người này đều là những kẻ mạnh siêu cấp có thể chống lại được cả Trần Chiến, Chấn Chung.
Vậy mà trước mặt thiên kiêu, bọn họ không bằng cả chó mèo, thậm chí còn không bằng cả con sâu cái kiến. Sâu kiến dù sao cũng có thể chạy đi chạy lại, còn họ đến chạy cũng không có cơ hội. Họ chết không toàn thây, chết ngay tại chỗ.
Lúc này tất cả đều bị chèn ép không cả dám thở mạnh chứ đừng nói tới việc đối phó với anh ta.
“Thành MỊ”, thiên kiêu lên tiếng.
“Lát nữa ghi lại tất cả những kẻ phản đồ hoặc tham sống sợ chết lại, sẽ dọn sạch luôn thể", thiên kiêu nói.
“Vâng”, cô gái mặc áo đỏ chắp tay.
“Được rồi, tới lượt tính sổ với các người rồi”, thiên kiêu nhìn đám người Vạn Kình Tùng và nói bằng vẻ vô cảm: “Vạn Kình Tùng, Chung Chấn, Trần Chiến, là ai đã cho các người bước vào lãnh địa của tôi vậy?”
Chỉ một câu nói thôi mà chứa đựng sức chèn ép tới mức ghê người. Đám đông cảm thấy đứng không vững, cố gắng lắm mới hít thở được.
Trần Chiến cũng vậy, nhưng nghĩ tới những người anh em của mình đều đã hi sinh ở đây thì cơn tức giận †rong ông ta đã chiến thắng cả nỗi sợ hãi.
“Lãnh địa của Thánh Sơn sao? Đây là lãnh địa của Long Quốc. Nó trở thành của cậu từ khi nào vậy?”, Trần Chiến gầm lên.
“Hả?”, thiên kiêu khế quay người nhìn Trần Chiến.
'Trần Chiến không hề sợ hãi, chỉ hét lớn:
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nguoi-chong-vo-dung-cua-nu-than-ban-chuan-moi-full/3814320/chuong-3543.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.