Buổi chiều hôm đó, Trân Chiến dẫn quân rời khỏi Giang Thành.
Nhưng hướng hành quân không phải Thánh Sơn mà là sân bay quân dụng.
Lâm Chính nghe tin xong thì rơi vào trầm tư. Anh chưa từng nghĩ thiên kiêu hạng nhất lại mạnh như vậy, chỉ trong vài ngày ngắn ngủi mà có thể giải
quyết được ba đội quân lớn.
Chỉ sợ người đứng đăng sau thiền kiêu hạng nhất này thủ đoạn thông thiên! Giờ đến Trần Chiến cũng không thể tới Thánh Sơn, Thánh Sơn giờ đã không còn bị uy hiếp nữa.
Thiên kiêu hạng nhất sẽ có đủ thời gian để đột phá.
Tình cảnh của Lâm Chính hiện giờ quả thực là rất hiểm nghèo.
"Tôi biết rồi!"
Nghe Từ Thiên báo lại xong, anh hít sâu một hơi rồi nói: "Ông đi xuống trước đi".
"Vâng". Từ Thiên nét mặt nặng nề rời khỏi đó.
"Mã Hải, tất cả làm theo kế hoạch tôi đã sắp xếp, lập tức xuất phát", Lâm Chính nghiêng đầu nói với Mã Hải đang đứng bên cạnh.
Anh không để ý Mã Hải lúc này nước mắt đã rưng rưng, nói: "Chủ tịch Lâm, làm vậy quá mạo hiểm! Một khi có chuyện gì, ai...ai có thể cứu cậu đây?"
"Mã Hải, giờ tôi đã không còn lựa chọn nào khác. Ngoại trừ việc lựa chọn phương án này, tôi cũng hết cách. Có lúc, phải đi vào chỗ chết mới có thể tái sinh. Mặc dù tỷ lệ thành công rất thấp nhưng cũng phải thử một lần", Lâm Chính giọng khàn khàn đáp.
"Nhưng có thể đợi tướng Trần, tướng Vạn quay lại mà. Nếu họ quay lại thì sẽ có cơ hội", Mã Hải vội vã nói.
"Khó... rất khó, đợi họ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nguoi-chong-vo-dung-cua-nu-than-ban-chuan-moi-full/3814279/chuong-3502.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.