Soạt soạt soạt...
Không lâu sau, những tiếng bước chân chỉnh †ề vang lên từ cổng lớn của học viện Huyền Y Phái.
Nhiều chiến sĩ được trang bị tiên tiến, thực lực hùng hậu đi vào học viện, bao vây học viện một cách chặt chẽ.
Lâm Chính sửng sốt, anh không ngờ lại kéo cả Lục Dã và quân Bắc Cảnh vào chuyện này.
Nhìn những chiến sĩ được trang bị hoành tráng ở †rước mặt, Lâm Chính đột nhiên cảm thấy sự việc trở nên thật kỳ diệu.
“Hay là các vị đại soái rời khỏi đây trước đã? Tôi từng gặp thiên kiêu hạng nhất, thực lực của hắn có thể gọi là thần tiên, tôi không bằng hắn. Nếu hai bên chiến đấu thì e là tôi... khó mà bảo vệ được các vị Chính do dự một lúc rồi nói.
Nghe vậy, Vạn Kình Tùng cười lớn.
“Ha ha ha ha, tướng Lâm, cậu nói vậy thì coi thường chúng tôi quá! Cậu thật sự cho rằng chúng tôi chỉ có cái mã thôi sao? Tôi có thể lên được vị trí này không chỉ dựa vào cái đầu, mà còn dựa vào tính liều mạng không sợ chết, cùng với cái này!”, Vạn Kình Tùng xoa nắm đấm, cười khế: “Thằng nhóc đó đến thì đã sao, có thể làm gì được tôi?”.
Nói xong, trên người Vạn Kình Tùng bùng nổ ra khí kình đồi dào ngút trời.
Lâm Chính vô cùng kinh ngạc, suýt chút nữa đứng không vững.
Anh không ngờ ông lão gần đất xa trời này lại có thực lực như vậy.
Chính phủ Long Quốc... thật sự sâu không lường được, nội tình hùng hậu!
“Tôi đánh giá thấp ông rồi”, Lâm Chính thở ra, cười gượng:
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nguoi-chong-vo-dung-cua-nu-than-ban-chuan-moi-full/3814254/chuong-3477.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.