Bà ta mở miệng muốn hét lên gì đó, nhưng dù có hét thế nào cũng không thể thành lời.
Hóa ra đầu lưỡi bà ta cũng đã bị cắt. “Mẹ”
Bóng người vừa chạy vào cũng chính là Thái Bình An, anh ta quỳ trước lồng giam, đau đớn gào khóc.
Anh ta không ngờ người của Thánh Sơn lại hành hạ mẹ mình, hủy hoại một người sống sờ sờ thành bộ dạng thế này...
Người trong lồng giam duỗi cánh tay còn lại xuyên qua song sắt, nhẹ nhàng chạm vào Thái Bình An ở bên ngoài lồng giam.
Khi sờ vào gương mặt ấm áp của anh ta, nước mắt ngừng rơi, trên mặt hiện lên nụ cười.
Thái Bình An lau nước mắt, nghiến răng: “Mẹ, mẹ hãy đợi thêm một chút, con sắp cứu được mẹ ra dẫn mẹ đi tìm thần y Lâm, thần y Lâm nhất định sẽ chữa khỏi cho mẹ, mẹ hãy đợi con”.
Nói xong, Thái Bình An lại dùng sợi dây thép đã đóng băng tra vào ổ khóa của lồng giam.
Nhưng dây thép đã bị đóng băng, chỉ hơi dùng sức, sợi dây thép đã gãy vụn.
“Cái gì?". Thái Bình An sửng sốt.
Anh ta vội vàng nhặt dây thép đã đứt ở dưới đất lên, tiếp tục tra vào lỗ khóa.
Nhưng vì quá lạnh nên dây thép không được cứng cho lắm, dù anh ta có sử dụng thế nào cũng bị gãy.
Sao lại như vậy? Thái Bình An hơi hoảng hốt, vội vàng lần mò trên người, muốn tìm thứ gì đó có thể thay thế cho dây thép.
Nhưng tìm một hồi vẫn không có gì cả.
Lúc này, hành lang bên ngoài vang lên tiếng bước chân nhẹ nhàng.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nguoi-chong-vo-dung-cua-nu-than-ban-chuan-moi-full/3814214/chuong-3437.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.