"Vậy thì tốt!"
'Tô Nhu lườm mắt với Tô Dư, sau đó đứng dậy cúi đầu trước Lâm Chính: "Thần y Lâm, cảm ơn anh lần này đã chăm sóc cho Tô Dư, tôi thay mặt cả nhà tôi bày tỏ lòng cảm ơn với anh”.
“Không sao, Tiểu Dư cũng được coi là nhân viên của tôi, là do tôi không bảo vệ tốt cho cô ấy cho nên đây là
việc tôi nên làm”, Lâm Chính lắc đầu.
Vết thương của Tô Dư được tuyên bố với người ngoài là do gặp tai nạn trong quá trình quay phim.
Dù sao bây giờ cô ta cũng là người của công chúng, nhất cử nhất động đều bị vô số cặp mắt theo dõi, đương nhiên phải kiếm cớ để cho qua chuyện.
"Tiểu Dư, chắc hẳn thần y Lâm có chuyện muốn nói với em, chị không quấy rầy nữa, lát nữa nhớ uống canh trên bàn, chị về trước nhé”, Tô Nhu nói.
“Vâng thưa chị Nhu”, Tô Dư gật đầu.
"Thần y Lâm, tôi đi trước đi”, Tô Nhu lại gật đầu.
"Tiểu Nhu... à, cô Tô, cô về trước đi”, Lâm Chính do. dự muốn nói lại thôi, cuối cùng thở dài một hơi.
Tô Nhu bối rối liếc nhìn Lâm Chính, rồi quay lưng bỏ đi mà không hỏi thêm câu nào.
Sau khi Tô Nhu rời đi, Lâm Chính quay đầu lại nói:
"Tiểu Dư, cô không sao chứ?"
“Lâm Chính, tôi không sao, nghỉ ngơi một thời gian sẽ ổn thôi”, Tô Dư cười nói.
Thuốc mà Tô Dư sử dụng đều là thuốc tốt do Lâm Chính cất giữ, mặc dù năng lực hồi phục cơ thể của cô †a không bằng Lâm Chính nhưng dưới tác dụng của thuốc, việc
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nguoi-chong-vo-dung-cua-nu-than-ban-chuan-moi-full/3814202/chuong-3425.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.