"Em rể, khi nào chúng ta được về nhà...', Tô Dư thần chí không được tỉnh táo, lẩm bẩm.
"Sắp rồi, sắp rồi, tôi sẽ đưa chị về nhà sớm thôi”.
Lâm Chính khàn giọng nói: "Tiểu Dư, chị ngủ một giấc đã. Đợi chị tỉnh lại rồi, chúng ta sẽ về nhà".
"Được...được rồi em rể..."
Tô Dư lẩm bẩm, sau đó mí mắt sụp xuống, lại tiếp tục thiếp đi.
Sát khí bên trong Lâm Chính càng lúc càng mãnh liệt.
"Thánh Sơn! Là các người ép tôi đấy nhé!"
Lâm Chính khẽ gầm gừ, quyết định không kiêng dè gì nữa. Anh vung tay lên không trung.
Phiu phiu phiu.... Một lượng lớn kim bạc bay ra.
Đến giờ phút này Lâm Chính đã không còn lựa chọn nào khác.
Nếu đã không có lựa chọn thì chỉ còn cách liều chết chiến đấu, cùng lắm là chết cùng đám người này.
Trong tay anh có rất nhiều loại cấm thuật, đều là cấm thuật sử dụng châm bạc. Cấm thuật này có thể giúp sức mạnh của anh tăng lên hàng trăm lần trong thời gian ngắn, có thể dùng để đối phó với người phụ nữ áo đỏ. Có điều cái giá phải trả khi dùng cấm thuật quá đắt, không phải đốt cháy sinh mệnh thì cũng là tổn thọ, hoặc mất đi ý thức. Sử dụng quá đà thì sau đó còn có thể trở thành người thực vật...
Chiêu thức này đem tới năng lượng quá lớn, cơ thể phải chịu đựng luồng năng lượng quá lớn nên đương nhiên sẽ sinh ra phản ứng phụ.
Nhưng đến nước này Lâm Chính đã không còn lựa chọn nào khác.
Lâm Chính hai mắt đỏ ngàu, chuẩn bị lấy kim bạc ra kêu gọi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nguoi-chong-vo-dung-cua-nu-than-ban-chuan-moi-full/3814194/chuong-3417.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.