Trong đại điện trống trải trước mặt, lúc này có từng bóng người đứng thẳng.
Những bóng người này bất động, không phải tượng, mà là xác chết.
Tuy nhiên, khoang ngực của những xác chết này đều bị mổ xẻ, nội tạng rỗng tuếch, rất đáng sợ.
Trải qua thời gian dài, những xác chết này đã được gió hong khô.
Có điều, đánh giá từ biểu cảm trên gương mặt của họ, rõ ràng lúc còn sống đã phải chịu đựng sự tra tấn vô nhân đạo.
Lâm Chính liếc nhìn, sắc mặt nghiêm túc. "Từ vị trí của những người này, có thể thấy dường như bọn họ đã bị làm vật hiến tế”, Lâm Chính khàn giọng nói hiến tế ư?”, đôi chân của Tô Dư mềm nhũn, đôi môi anh đào run rẩy.
"Vị trí của bọn họ tạo thành một tà trận, có thể thấy bọn họ đã bị người bắt đi, dùng làm vật hiến tế để kích hoạt một trận pháp tà ác", Lâm Chính nhỏ giọng nói.
Tô Dư chết lặng.
Đã bao giờ cô ta thấy thứ gì đáng sợ vậy đâu?
"Tiểu Du, đây là một cơ hội!"
Đúng lúc này, giọng nói của Lâm Chính đột nhiên vang lên trong đầu Tô Dư.
Toàn thân Tô Dư run rẩy, vừa định nói gì đó, trong đầu cô ta lại nghe thấy giọng nói của Lâm Chính: "Tiểu Du, đừng căng thẳng, tôi đang cố gắng dùng khí kình †ruyền âm để trao đổi với cô! Như vậy người khác sẽ không nghe thấy chúng ta nói gì, cô đừng mở miệng, chỉ cần nghe tôi nói là được”.
Tim Tô Dư đập loạn xạ, vội vàng lặng lẽ gật đầu.
"Tôi không biết gì về nơi này nhưng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nguoi-chong-vo-dung-cua-nu-than-ban-chuan-moi-full/3814187/chuong-3410.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.