Tô Dư run lẩy bẩy, cuộn tròn trong lồng ngực Lâm Chính.
Lâm Chính cảnh giác nhìn xung quanh.
Con ngựa phóng rất nhanh, chạy như điên theo sau người phụ nữ mặc đồ đỏ.
Mọi người đi dọc theo các con đường mòn ở ngoại ô với tốc độ nhanh như chớp, mặc dù có một số con đường vô cùng lầy lội, nhưng đi với những con ngựa tốt này cứ có cảm giác như đang đi trên mặt đất bằng phẳng.
Mất khoảng một ngày như thế này.
Lâm Chính hoàn toàn không biết mình bị người phụ nữ mặc đồ đỏ đưa đi đâu.
Với bước chân của con ngựa tốt này, nó có thể di chuyển ít nhất bảy tám trăm cây số trong một ngày.
Đoàn người dừng lại trước một ngọn núi lớn.
Đây không phải Thánh Sơn, xung quanh hoang vắng không có bóng người, thị trấn gần nhất cũng cách đây cả trăm cây số.
Người phụ nữ mặc đồ đỏ đưa mình tới đây làm gì? Lâm Chính thâm cảnh giác, đồng thời nghĩ cách để trốn thoát.
Anh có thể không chạy, nhưng bắt buộc phải đưa Tô Dư an toàn rời khỏi đây.
"Chắc là ở chỗ này”.
Khóe miệng người phụ nữ mặc đồ đỏ nhếch lên, đôi mắt nhìn xung quanh, sau đó cưỡi ngựa tới chân núi, men theo chân núi đi về phía trước.
Chỉ chốc lát sau, cô ta phát hiện thấy một ngôi mộ.
Không chút nghĩ ngợi, người phụ nữ mặc đồ đỏ rút thanh kiếm trong tay chém vào bia mộ.
Vèo!
Lưỡi kiếm sắc bén chém vào ngôi mộ, những tia lửa bắn tung tóe.
Tuy nhiên, bia mộ chỉ xuất hiện những vết nứt chứ không bị vỡ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nguoi-chong-vo-dung-cua-nu-than-ban-chuan-moi-full/3814185/chuong-3408.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.