Ông ta cười lớn, đôi mắt lộ rõ vẻ không cam lòng và sự phẫn nộ sâu sắc. Ông ta không dám tin, nhưng lại không thể không tin, vẻ mặt vô cùng phức tạp.
“Ông cười cái gì?”, có người lạnh lùng hỏi.
"Tôi ư? Ha ha, tôi cười ông trời bất công! Tôi cười số phận trêu người! Tôi cười cả cuộc đời tôi lại không thắng được một cái chớp mắt của người khác! Tôi tu luyện Lôi Thuật mấy chục năm, trải qua muôn vàn khó khăn, cuối cùng khó khăn lắm mới luyện thành Thiên Kiếp Lôi Thân. Trái lại người này trong lúc chém giết tranh đấu trong Vô Thượng Chân Lôi lại đạt được sự thăng hoa, cơ thể hấp thu Thiên Địa Chân Lôi, góp phần tạo thành Thiên Kiếp Lôi Thân? Ha ha ha ha ha... ông nói xem có nực cười không? So sánh với cả cuộc đời của tôi thì có nực cười không? Ha ha ha...”
Cổn Thiên Lôi cười lớn nhưng nước mắt lại trào ra từ khóe mắt. nhìn thẳng.
“Ha ha ha ha ha!”, lúc này, một tràng cười điên cưồng truyền ra khắp nơi.
Mọi người sức tỉnh sau cú sốc, nhìn về phía phát ra âm thanh, vậy mà lại là Cổn Thiên Lôi!
Ông ta đang dựa vào một tảng đá lớn, cả người be bét máu, cơ thể tàn tật nhếch nhác, lúc này đã khá hơn vừa nấy.
Ông ta cười lớn, đôi mắt lộ rõ vẻ không cam lòng và sự phẫn nộ sâu sắc. Ông ta không dám tin, nhưng lại không thể không tin, vẻ mặt vô cùng phức tạp.
“Ông cười cái gì?”, có người lạnh lùng hỏi.
"Tôi ư? Ha ha, tôi cười ông trời bất
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nguoi-chong-vo-dung-cua-nu-than-ban-chuan-moi-full/3814140/chuong-3363.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.