“Không thể nào! Tuyệt đối không thể”.
Cổn Thiên Lôi như sắp phát điên, khàn giọng hét lên.
Tiếng hét này làm mọi người giật mình.
Mọi người đều nhìn lên không trung.
Nhưng lại nhìn thấy quanh bóng người trong không trung toàn là khói xanh, cả người đã cháy đen, máu thịt lẫn lộn, da thịt bị xé toạc, cực kỳ thê thảm.
Nhưng... anh vẫn chưa chết.
Có thể nhìn thấy phần nội tạng ngoài da thịt bị đánh trúng trên ngực, nhiều người có thể nhìn thấy rõ trái tim đang đập của Lâm Chính.
“Thần y Lâm vẫn chưa chết à?”
“Trời... trời ạ, không chết sao?”
“Rốt cuộc anh ta làm thế nào đấy?”
Mọi người run rẩy, thất thanh gào lên.
Không ai dám tin những gì mình nhìn thấy.
mười tám thần lôi đánh trúng mà không chết, chuyện này đáng sợ thế nào...
Cả người Lâm Chính vẫn còn hơi run rẩy, miệng mấp. máy hồi lâu mới có thể phát ra tiếng, khí tức yếu ớt trước đó cũng dần hồi phục.
Cơ thể anh đang tự chữa lành.
Lâm Chính đã sử dụng Hồng Mông Long Châm để làm cho cơ thể mình có khả năng tự chữa lành cực mạnh trong thời gian này.
Phần bị thương trước ngực dần tự lành lại, vết thương trên người cũng ngừng chảy máu, dần khép miệng.
Nhưng muốn lành lặn như ban đầu trong thời gian ngắn là không thể được.
Lúc này đám mây sấm sét lại tích tụ sức mạnh sấm chớp lần nữa.
Cổn Thiên Lôi nổi điên dần bình tĩnh lại.
Ông ta lạnh lùng nhìn đám mây sấm sét đó, nghiến răng nói: “Thần y Lâm, tôi không tin! Tôi không tin cậu có thể chống
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nguoi-chong-vo-dung-cua-nu-than-ban-chuan-moi-full/3814136/chuong-3359.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.