Trấn Trầm Hổ mở to hai mắt, ánh mắt hoảng hốt, trên mặt tràn đầy vẻ không thể tin được, chỉ tay vào. bóng người đang bước ra, ấp a ấp úng hồi lâu.
"Không thể nào... Không thể nào...", Trấn Trầm Hổ run giọng nói.
"Người này là ai?", sắc mặt Cổn Thiên Lôi tối sầm lại, cau mày lên tiếng.
"Cổn Thiên Lôi đại nhân! Người này là thần y Lâm ở Giang Thành!", Trấn Trầm Hổ gầm lên.
"Cái gì? Hắn là thần y Lâm hả?”, Cổn Thiên Lôi sửng sốt, đánh giá Lâm Chính từ trên xuống dưới, nhíu mày nói: "Tôi nhớ chủ nhân đã cử người đến Giang Thành yêu cầu người của Dương Hoa phục tùng, đi cùng người của chúng ta đến Thánh Sơn xây dựng võ trường, hoàn thành đại nghiệp. Sao người này lại xuất hiện ở chỗ này, chẳng lẽ những người đi Giang Thành đã xảy ra chuyện?"
"Cổn Thiên Lôi đại nhân! Người này cực kỳ khó đối phó. Ngay cả tộc trưởng của Thiên Tính Gia cũng phải chịu tổn thất lớn khi đối mặt với người này. Phải thật cẩn thận!", Trấn Trầm Hổ thấp giọng nói.
"Tộc trưởng Thiên Tính Gia là loại rác rưởi gì? Ông ta chịu tổn thất chẳng lẽ cũng có nghĩa ông đây cũng sẽ chịu tổn thất sao? Hừ! Còn so sánh tôi với lão già vô dụng kia nữa? Ông đang sỉ nhục tôi hả?", sắc mặt Cổn Thiên Lôi tái nhợt, trầm giọng quát tháo.
Trấn Trầm Hổ hít một hơi thật sâu, vội vàng ôm quyền: "Đại nhân bớt giận, tiểu nhân hoàn toàn không có ý đớ.
"Câm miệng, đứng sang một bên!"
Cổn Thiên Lôi lạnh lùng nói, sau đó bước lên phía
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nguoi-chong-vo-dung-cua-nu-than-ban-chuan-moi-full/3814126/chuong-3349.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.