Khởi động một cấm địa mà cần phải có người dân thôn chứng kiến sao? Lâm Chính chau mày, bước tới. Cả hiện trường im lặng. Vô số cặp mắt đồ dồn về phía anh.
Mặc dù bọn họ không nói gì nhưng nhìn ánh mắt và biểu cảm của họ trông vô cùng phức tạp. Có người cười khẩy, có người tiếc nuối, có người dửng dưng.
“Người anh em. Cậu đã chuẩn bị xong chưa?”, trưởng thôn nhìn Lâm Chính và hỏi.
“Tôi chuẩn bị xong rồi”, Lâm Chính gật đầu.
“Vậy tốt, bắt đầu mở cấm thuật”, trưởng thôn phất tay.
Vài người của tộc Ẩn Ma lập tức bước tới cửa lớn của cấm địa, lấy chìa khóa ra cắm vào ổ khóa và vặn mở. Âm thanh nặng nề vang lên. Cửa lớn từ từ mở ra. Một luồng khói trắng lập tức từ trong phóng tới
Đây là sát khí sao? Lâm Chính chau mày. Thế nhưng sát khí rất dày, khiến anh không thể nhìn rõ thứ gì.
“Trưởng thôn”, lúc này Tân Linh vội vàng bước tới quỳ phụp xuống.
“Cháu làm gì vậy?", trưởng thôn chau mày.
“Xin trưởng thôn hãy dùng cách khác giải độc cho. anh Lâm. Xin trưởng thôn”, Tần Linh đau khổ gào thét và khấu đầu.
Đám đông ngước nhìn. Sắc mặt của trưởng thôn trông vô cùng khó coi.
“Xin trưởng thôn hãy dùng cách khác để giải độc”, lúc này Tân Trác cũng bước ra chắp tay nói.
“Xin trưởng thôn”, đám người Ma Bình cũng vội lên tiếng.
Rõ ràng mọi người biết cách này không thể sử dụng. Để giữ được tính mạng cho Lâm Chính thì bọn họ chỉ còn cách cầu xin. Thế nhưng chỉ dựa vào họ thì rõ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nguoi-chong-vo-dung-cua-nu-than-ban-chuan-moi-full/3814076/chuong-3299.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.