Trần Thủ và những người khác lếch thếch rời đi. Không lâu sau, Tần Trác vội vã chạy tới.
"A Linh, con lại gây hoạ rồi sao?" Tần Trác nghiêm mặt nói.
"Bố, là Trần Thủ tới quấy rầy con, chuyện này con không có lỗi!" Tân Linh vội vàng nói.
"Bố có nghe nói rồi, Trần Thủ lần này quả thực là quá đáng, lát nữa bố sẽ báo cáo với trưởng thôn. Nhưng A Linh à, từ khi nào mà con có thực lực đánh bại Trần Thủ vậy? Trần Thủ là một trong những cao thủ mạnh nhất thôn chúng ta! Bố vẫn biết thực lực bình thường của con, chuyện gì đã xảy ra vậy?" Tần Trác khó hiểu hỏi.
"Cái này..." Tân Linh nhìn về phía Lâm Chính. Nhưng Lâm Chính lại yên lặng lắc đầu.
Thấy vậy, Tân Linh lắp bắp nói: "Bố, bố không biết đó thôi chứ con vẫn luôn âm thầm khổ công tu luyện”.
"Vậy sao?"
Tân Trác kinh ngạc, ông biết rõ con gái mình, với thiên phú này dù cố gắng thế nào cũng không bằng được Trần Thủ.
Chỉ e là đằng sau còn có uẩn khúc.
Tân Trác chăm chú nhìn Lâm Chính một lúc, sau đó nói: "Dù sao khoảng thời gian này con cũng nên ở lại đây cùng cậu Lâm, đừng chạy lung tung gây sự. Nếu như lại xảy ra chuyện như vậy, thì lập tức nói với bố, hiểu chưa?"
“Đã hiểu”, Tân Linh gật đầu.
“Cậu Lâm, con gái tôi tính tình không tốt, mong cậu chiếu cố nớ”, Tần Trác nói.
“Tân tiên sinh khách sáo rồi”, Lâm Chính khẽ gật đầu.
Tần Trác lại nhìn anh một lúc, sau đó vội vàng xoay người rời đi.
Sau khi xác
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nguoi-chong-vo-dung-cua-nu-than-ban-chuan-moi-full/3814060/chuong-3283.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.