“Khụ khụ, khụ khụ khụ...”. Một trận ho kịch liệt vang lên.
Trên con đường tĩnh mịch, một bóng người lảo đảo \_ tiến về phía trước.
Bóng người đó chính là Lâm Chính. Anh ôm ngực, thở hổn hển đi về phía trước.
Gương mặt trắng bệch, mồ hôi to như hạt đậu không ngừng rơi xuống, trông vô cùng tiều tụy.
Nhưng anh không dừng lại, cứ vậy gian nan tiến về phía trước.
Chẳng lâu sau, Lâm Chính đã đi tới cuối con đường. Trước mắt lập tức sáng bừng.
Phía trước là một vùng đầm lầy rộng lớn, chu vi hơn trăm dặm.
Khắp nơi toàn là chướng khí.
Nhìn quanh một vòng, chướng khí mông lung, vô cùng đáng sợ.
Động vật đi nhầm vào nơi này rơi xuống đầm lầy, cố gắng giấy giụa mà không có hiệu quả, chỉ có thể âm thầm đợi chết.
“Đầm Lầy Chết... Cuối cùng cũng đến rồi”.
Lâm Chính thở ra một hơi, lấy vài viên đan dược trên người ra cho vào miệng, sau đó lần mò dọc theo đâm lầy từ từ tiến về phía trước.
Ma Độc đã phát tác trên khắp cơ thể anh, không chỉ hạn chế khí mạch, mà còn ảnh hưởng đến chức năng cơ thể, hơn nữa còn khiến hai chân anh khó mà di chuyển.
“Tuy nói một tháng độc phát thân vong, thật ra với tình trạng này e là chưa tới một tháng, mình đã bại liệt trở thành người thực vật, sau đó từ từ đợi chết... Ma Độc quả nhiên không tầm thường!”.
Lâm Chính cảm khái, mặc dù đi đứng không tiện nhưng cũng không thể không tiếp tục tiến về phía trước.
Anh không đi xuyên qua đầm lầy, mà là đi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nguoi-chong-vo-dung-cua-nu-than-ban-chuan-moi-full/3814047/chuong-3270.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.