Người của Thiên Tính Gia ai nấy nhìn ông lão với vẻ mặt khó coi, mãi không nói lời nào.
“Tôi đã đoán trước sẽ có ngày hôm nay, nhưng không ngờ lại nhanh như vậy! Chuyện này các người không cần phải nói nhiều, tôi sẽ không ra mặt giúp các người, hôm nay xem như cho các người một bài học!”, ông cụ nói.
Mọi người nghe vậy chỉ đành nén giận, ai nấy nghiến răng nghiến lợi, siết chặt nắm đấm.
Nhưng ông cụ lại phớt lờ bọn họ, quay người chắp tay nói: “Cậu Lâm, chuyện này có thể dừng ở đây không? Tôi sẽ cho cậu một lời giải thích thỏa mãn, mong cậu buông tha cho bọn họ”.
Ông cụ đã nói đến mức này, Lâm Chính cũng không nhiều lời, gật đầu đáp: “Vậy thì tôi sẽ xem xem ông định giải thích với tôi thế nào”.
Ông cụ quay người, nhìn tộc trưởng đang được các bác sĩ trong tộc chữa trị, trầm giọng nói: “Hoa Văn Tùng! Thân là tộc trưởng nhưng thường xuyên bỏ túi riêng, hành sự theo cảm tính, bất công cho. các trại trong gia tộc, không làm tròn bổn phận một cách nghiêm trọng! Tôi tuyên bố từ hôm nay trở đi, Hoa Văn Tùng không còn là tộc trưởng của Thiên Tính Gia nữa, còn tộc trưởng mới sẽ do ai kế thừa, tôi và mọi người sẽ chọn lại!”.
“Cái gì?”. Mọi người xôn xao.
“Các người có ý kiến gì sao?”, ông cụ nghiêm túc hỏi.
Vẻ mặt mỗi người mỗi khác, nhưng không ai dám phản bác.
“Không cớ”.
“Mọi chuyện nghe theo mệnh lệnh của ông tổ”.
Vài nguyên lão bất đắc dĩ đành đồng ý.
“Được”.
Ông lão gật đầu,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nguoi-chong-vo-dung-cua-nu-than-ban-chuan-moi-full/3814016/chuong-3239.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.