Bọn họ không bảo vệ cho Bạch Nan Ly, mà là bảo vệ cho tôn nghiêm của Cửu Trại.
Dù trại chủ Cửu Trại đã thỏa hiệp, bọn họ cũng không chịu khuất phục.
Điều này lại chọc giận người của Tam Trại.
“Khốn nạn! Cửu Trại các người đúng là cứng đầu! Đánh cho tôi! Ai dám ngăn cản thì đánh gãy hai chân cho tôi!", Lam Xung nổi giận gào lên, ngay lập tức dẫn người xông vào trong.
Hiện trường lập tức trở nên hỗn loạn.
Hai bên dường như sắp lao vào chém giết nhau.
Đúng lúc đó, một tiếng hét vang lên.
“Dừng tay!”.
Đám người kia dừng lại.
Thẩm Niên Hoa đang nôn nóng chuyển sang ngạc nhiên, lúc này mới phát hiện tiếng hét đó xuất phát từ Lâm Chính.
“Thần y Lâm, anh đừng nói gì cả, hãy đi với tôi nhanh lên, nơi này sắp loạn rồi!", Thẩm Niên Hoa vội vàng nói nhỏ.
“Bạch Nan Ly bị phạt là vì tôi, sao tôi có thể rời đi?".
Lâm Chính nói, sau đó bước nhanh đến trước mặt mọi người, lớn tiếng nói: “Các vị hãy dừng tay, nghe tôi nói một lúc!”.
“Anh là ai? Tôi chưa từng thấy anh, anh không phải người của Cửu Trại đúng không?”, Lam Xung liếc nhìn Lâm Chính, nhíu mày hỏi.
“Lam Xung, anh ta là bạn tôi!”. Thẩm Niên Hoa lập tức tiến tới nói.
“Bạn cô? Hừ! Thẩm Niên Hoa, xem ra người của Cửu Trại các cô gan cũng to thật! Trong tộc nhiều lần tuyên bố không được phép đưa người ngoại tộc đến đây, thế mà các người còn tự tiện đưa người vào trong tộc! Xem ra hôm nay phải trừng phạt không phải chỉ có một người!",
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nguoi-chong-vo-dung-cua-nu-than-ban-chuan-moi-full/3814004/chuong-3227.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.