Lâm Chính im lặng khi nghe thấy vậy. Vừa rồi Kỷ Bằng nói cao thủ thế tộc ở Tử Vực nhiều vô kể. Vậy mà một giây sau anh lại nhận được thông tin Tử Vực đã bị Thiên Ma Đạo đánh bại...hơn nữa Thiên Ma Đạo chỉ cử có một người.
Lễ nào là đạo chủ của Thiên Ma Đạo đích thân ra tay. Lâm Chính chau mày, cảm giác có điều gì đó vô cùng bất ổn.
“Lập tức cho người đi điều tra đi”, Lâm Chính trầm giọng.
“Vâng”, Từ Thiên vội vàng rời đi. May mà Tử Vực và Thiên Đạo đang đấu nhau nên anh vẫn có chút thời gian có thể chuẩn bị.
Lâm Chính nín thở, định tìm Thần Võ Tôn để thương lượng về đối sách. Thần Võ Tôn lúc này đã bị anh ràng buộc phải ở Huyền Y Phái nên nếu Lâm Chính mà xảy ra chuyện thì bà ta cũng chẳng thể yên.
“Thưa thầy”, đúng lúc này Tân Bách Tùng vội chạy vào với một bức thư trên tay.
Lâm Chính giật mình: “Xảy ra chuyện gì vậy?” “Thái Bình An đi rồi, cậu ta để lại bức thư này,
không biết đã đi đâu rồi”, Tân Bách Tùng thở hổn hển và giao bức thư cho Lâm Chính.
Lâm Chính lập tức lấy bức thư ra đọc.
“Tên này chạy đi đâu rồi không biết”, Tân Bách Tùng cảm thấy kỳ lạ.
“Anh ta đi tìm mẹ rồi.
Lâm Chính lắc đầu: “Xem ra lúc trước tôi và Thần Võ Tôn nói chuyện thì anh ta đã nghe thấy hết rồi. Mặc dù mất đi một phần ký ức nhưng dù sao đó cũng là mẹ của anh ta, ký ức về người mẹ vẫn còn sâu
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nguoi-chong-vo-dung-cua-nu-than-ban-chuan-moi-full/3813996/chuong-3219.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.