Đám người Kỷ Bằng sau khi dùng xong đan dược bèn ngồi xuống. Bọn họ không muốn chia phòng mà lựa chọn ở chung một chỗ để tránh việc Lâm Chính ra tay với từng người một. Nhưng rõ ràng đó là hành động dư thừa. Nếu như Lâm Chính thật sự muốn đối phó với họ thì họ đã chết từ lâu rồi.
“Đội trưởng, hiệu quả của Trường Sinh Đan quả thật phi phàm. Tôi có cảm giác toàn thân mình đạt trạng thái tốt cực kỳ mà trước đó chưa bao giờ có”, một người cảm thán.
“Tôi cũng thấy vậy, khí mạch trở nên mạnh mẽ, có vẻ như sắp đột phá cảnh giới rồi”.
“Trường Sinh Đan dù có ở Tử Vực thì cũng là loại đan dược tuyệt vời. Đan dược cỡ này chỉ có các vị quý nhân mới được dùng. Chúng ta làm gì đến lượt”.
“Đúng vậy... Thần y Lâm đúng là người hào phóng mà”.
Bọn họ lên tiếng. Kỷ Bằng chỉ hừ giọng: “Mọi người sao thế? Chút lòng tốt của người ta mà đã coi như đại ân đại đức thế à, quên luôn việc thần y Lâm giết người của gia tộc chúng ta sao? Mọi người là người của Tử Vực đấy, là đội quân tinh nhuệ của Tử Vực thì phải có cái uy của nó chứ! Rõ chưa!”
Đám đông không dám nói gì nữa.
“Đội trưởng, vậy giờ chúng ta phải làm sao?", có người thận trọng hỏi
“Làm sao à, đương nhiên phải nghĩ cách rời khỏi đây rồi. Lế nào mọi người định ở đây cả đời sao?", Kỷ Băng lạnh giọng: “Thần y Lâm cho người đóng giả làm ma nhân để dụ Thiên Ma Đạo và Tử Vực chém
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nguoi-chong-vo-dung-cua-nu-than-ban-chuan-moi-full/3813992/chuong-3215.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.