Không ai dám lên tiếng.
Cả sân vận động rộng lớn im phăng phắc.
Phục Sinh Quái Thủ mỉm cười nói: "Cậu mau công bố kết quả đi, tôi nghĩ chắc là mọi người đã sốt ruột lắm rồi".
"Được".
Người phụ trách của đội y tế gật đầu, sau đó lấy báo cáo ra, lớn tiếng đọc: "Huyết áp của bệnh nhân hơi thấp, hơi thiếu máu, tạng phủ hơi yếu ớt, ngoài ra không có gì đáng ngại".
"Nói vậy là bệnh nhân không được coi là khỏe mạnh hoàn toàn? Mà tình trạng sức khỏe dưới mức chuẩn? Xem ra còn không được coi là hòa!", Phục Sinh Quái Thủ quay sang nhìn Lâm Chính, nheo mắt cười nói: "Họ Lâm kia, lần này cậu không còn gì để nói nữa chứ?".
"Còn phải nói gì đây? Kết quả đã rất rõ ràng còn gì, bệnh nhân của tôi ngoài việc hơi suy nhược thì không có gì đáng ngại cả".
"Vậy bệnh nhân của tôi thì sao? Lế nào cậu ta có vấn đề?", Phục Sinh Quái Thủ hỏi với vẻ chế giễu.
"Hiện giờ tình hình của đội trưởng Trương rất tệ, tôi đề nghị lập tức cứu chữa ngay, nếu không khó mà giữ được mạng", vẻ mặt Lâm Chính rất nghiêm túc.
"Cậu nói cái gì?", Phục Sinh Quái Thủ nhíu mày. Nhưng không chờ ông ta hỏi nhiều. "AI,
Đội trưởng Trương đang đứng ở bên này bỗng hét lớn một tiếng, sau đó ngã lăn ra đất.
"ƠI". Mọi người nhốn nháo. Ai nấy đều vô cùng kinh ngạc.
Phong Tiếu Thủy ở bên dưới khựng lại, sau đó đứng phát lên.
"Có chuyện gì vậy?". Phục Sinh Quái Thủ ngây người ra. "Đội trưởng!".
Các cảnh sát ở bên dưới kinh
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nguoi-chong-vo-dung-cua-nu-than-ban-chuan-moi-full/3813976/chuong-3199.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.